Bà Cốt Khương Tô

Chương 343

Chương 343Chương 343
Bản thân Ninh Hiểu đều rất mơ hồ.
Vòng cổ màu bạc trên cổ của yêu quái đều có tác dụng khống chế yêu lực, gần như có thể khống chế yêu lực của yêu quái trong phạm vi có thể khống chế, trải qua vô số lần thử nghiệm, ngoại trừ có cách tháo chuyên môn nếu không thì bất kể yêu quái làm như thế nào cũng không tháo ra được.
Nhưng vừa nãy Ninh Hiểu chú ý được, trên cổ của con yêu quái vượt ngục đó đã không còn vòng cổ màu bạc.
Lúc này đang ngồi trong một chiếc xe con màu đen ở nơi không xa cục quản yêu, Nguy Tần mắt nhìn thấy cảnh hỗn loạn này khóe môi hơi cong lên, ngũ quan đột nhiên thay đổi, trong nháy mắt trở thành rồng biến sắc Mạn Lệ.
Thì ra tất cả mọi thứ lúc nãy đều là do cô ta biến thành bộ dạng của Nguy Tần chủ đạo.
Năng lực này của cô ta có thể nói là không chê vào đâu được, huống hồ cô và Nguy Tần ở bên nhau hơn trăm năm, biến thành bộ dạng của anh ta gần như không cần tốn sức, hơn nữa Nguy Tần ở cục quản yêu vẫn luôn duy trì hình tượng vô cùng thần bí cũng không có ai sẽ nhìn thấu cô ta, vì vậy chuyện này mới làm thuận lợi như vậy.
Trái lại cô ta muốn xem thử, Khương Tô trường sinh bất lão có phải cũng sẽ không chết.
Cô ta lạnh lùng nhìn về phía cục quản yêu, sau đó lái xe rời đi —-
Xe dừng lại trong bãi xe.
Cô ta trở về nơi ở trước kia của cô ta và Nguy Tần.
Nguy Tần đã sắp một tuần không trở về nơi đây rồi, mỗi ngày anh ta đều ở trong phòng thí nghiệm dưới hầm đó, chỉ có khi Khương Tô tỉnh táo muốn ăn thức ăn thì anh ta mới từ trong phòng thí nghiệm đi ra, dặn dò cô ta đi mua thức ăn.
Cô ta cũng chỉ một ngày về đây một lần, ở trong lòng cô ta đây mới là nhà của cô ta và Nguy Tần, chỉ là Nguy Tần không cho rằng như vậy... Nhưng mà không sao, chỉ cần Khương Tô chết rồi, chấp niệm trong lòng anh ta cũng sẽ biến mất, đến lúc đó cô ta sẽ có thể vẫn luôn ở bên cạnh anh ta giống như lúc trước vậy.
C †a nhân m↠khẩu mở cửa ra. Trong lúc đóng cửa, tóc gáy của cô ta lập tức dựng thẳng lên!
Trong màn đêm! Một đường sáng sắc nhọn lướt qua!
Mạn Lệ khó khăn lắm mới né được, chưa hoàn hồn lại: "Ai?"
Người đột kích cô ta không lên tiếng chỉ có một tiếng sắc nhọn xé không khí vang lên.
Mạn Lệ không sở trường về chiến đấu cận thận, kỹ năng lợi hại nhất của cô ta chính là ngụy trang, ngụy trang thân phận yêu quái của bản thân, ngụy trang thành bất cứ ai, nếu như không phải người như Khương Tô có mẫn cảm vô cùng với khí yêu thì không dễ dàng gì có ai có thể nhìn thấy được ngụy trang của cô ta, tuy cô ta không giỏi về chiến đấu cận thân nhưng cái này không giỏi, chỉ là thua một bậc đối với kỹ năng ngụy trang lợi hại nhất của cô ta, trên thực tế nếu như cô ta bình xét cấp bậc ở trong cục quản yêu, có thể được được gần đến cấp A của cấp S.
Nhưng rất đáng tiếc, người hôm nay cô ta gặp phải là cấp S trong cấp S.
Mạn Lệ không có bao nhiêu năng lực phản kháng đã bị chế ngực rồi, trong màn đêm một cây dao dài kề vào trên cổ thon của cô ta, lưỡi dao sắc bén không biết đã nhuốm qua bao nhiêu máu của yêu quái mới có thể ở trên thân dao nhuốm thành sát khí nồng đậm như vậy, rõ ràng lưỡi dao còn chưa cắt vào da của cô ta nhưng cô ta dường như đã cảm thấy da bị cắt, có một loại cảm giác đau đớn sắc nhọn.
"Cô ấy đang ở đâu?"
Trong màn đêm, một giọng nói nam trầm thấp vang lên mang theo sự lạnh lùng giống như rừng sâu.
Khóe mắt của Mạn Lệ co giật một cái: "Địch Cận Duật?"
Mượn ánh sáng mông lung bên ngoài chiếu vào, bóng dáng của người đàn ông cao to ngược sáng, mơ hồ có thể nhìn thấy đường nét thật sâu và đôi mắt nhấn chìm người khác trong sự lạnh lùng.
Mạn Lệ bất ngờ nhưng không phải vô cùng kinh ngạc, vừa nãy Địch Cận Duật vừa ra tay cô ta đã có chút dự cảm mờ ảo, chỉ là cô ta nghĩ không thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận