Bà Cốt Khương Tô

Chương 378

Chương 378Chương 378
Khi Khương Tô đảo mắt đến Lâm Vân đứng bên cạnh Triệu Vân Phong thì bỗng khựng lại.
"Vân Xuyên, người mà cháu nói là con nhãi ranh vắt mũi chưa sạch đây à?" Lúc này có một giọng nữ vang lên.
Khương Tô quay đầu nhìn lại.
Đó là một người phụ nữ trung niên tầm bốn năm chục tuổi, dáng người trông hơi phúc hậu, từ đầu đến chân bà ta quấn trong hàng hiệu, tất cả đều được xử lý cẩn thận tỉ mỉ, khuôn mặt bà ta được chăm sóc không tệ, tuy béo phì nhưng mà vẫn có thể nhìn ra trước khi béo phì bà ta là một người rất đẹp, trang điểm đậm, đôi môi tô đỏ đậm có vẻ không phù hợp với khung cảnh nơi này lắm.
Vừa mới nghe giọng điệu nói chuyện không khách sáo của bà ta, Khương Tô đã biết người phụ nữ này có địa vị không thấp trong nhà họ Triệu.
Cô không thèm đáp lời người phụ nữ trung niên này, mà nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Vân Xuyên, đôi mắt pha ý dò hỏi.
Trong lòng Triệu Vân Xuyên cũng thầm thấy khó chịu vị giọng điệu của cô út, nhưng nét mặt lại không có chút dao động nào, nói với Khương Tô: "Đây là cô út của tôi."
Khương Tô nhướng mày.
Triệu Vân Xuyên, anh trai của Triệu Vân Xuyên và cha anh ta đều có khuôn mặt nghiêm nghị cương trực, nếu như trong phim truyền hình, ai vừa nhìn vào đều biết đây là khí chất của nhân vật chính diện.
Ấy thế mà không ngờ người cô ruột cùng mẹ đẻ ra lại theo hơi hướng của vai ác, đến cả vị trí bà ta đứng cũng nghiêng về phía nhà con trai thứ hai của ông cụ.
Đúng là rất thú vị.
Cũng không cần Triệu Vân Xuyên giải thích.
Bà Triệu đã nói với của cô của Triệu Vân Xuyên: "Mẫn Thư, vị này chính là tiên cô, bệnh tình Tiểu Kiệt lần trước chính là nhờ tiên cô chữa khỏi cho Tiểu Kiệt."
Triệu Mẫn Thư hừ lạnh một tiếng, dùng ánh mắt khinh thường đánh giá từ đầu xuống chân Khương Tô, lúc bà ta đánh giá Khương Tô còn cố tình chậm lại, thái độ càng lúc càng trở nên khinh miệt, thái độ của bà ta làm cha Triêtui Vần Xuvên nhải nhí màv Rồi chỉ nghe thấy Triệu Mẫn Thư cười khẩy, nói với bà Triệu: "Chị dâu Cả à, tốt xấu gì trước kia chị cũng từng ra nước ngoài du học mà, sao giờ già rồi lại tin mấy chuyện mê tín dị đoan kia? Vân Xuyên cháu cũng thế, mẹ cháu già cả lẩm cẩm, sao thanh niên trẻ tuổi như cháu cũng hùa theo làm bậy cùng mẹ? Chẳng lẽ trong nhà cháu không ai tỉnh táo hết hả? Chẳng trách mấy năm nay ở nhà chẳng yên ổn được."
Vừa nghe thấy lời của bà ta, sắc mặt cả nhà Triệu Vân Xuyên đều thay đổi.
Còn nhà Triệu Vân Phong lại thờ ơ đứng bên cạnh, ngược lại ôm ý muốn hóng chuyện.
Nhưng mà dù sao đám Triệu Vân Xuyên cũng là con cháu, không tiện lên tiếng.
Cha Triệu Vân Xuyên khẽ quát một tiếng: "Mẫn Thư! Dù sao cô Khương cũng là khách, hơn nữa còn là cháu gái cố nhân của cha, em nói chuyện nên chú ý chừng mực."
"Em biết." Triệu Mẫn Thư lại cười khẩy, nhìn Khương Tô với vẻ châm chọc: "Chẳng phải là cháu gái của tình nhân của cha đấy à? Sao nào? Còn muốn làm người nhà họ Triệu chúng ta đấy à?"
Lúc này Địch Cận Duật cũng nhíu mày.
Ánh mắt Khương Tô lạnh đi, nhưng khóe môi lại cong lên, cô vừa định nói chuyện.
Ông quản gia đã đi từ bên trong ra, sắc mặt vốn đang sa sầm vừa thấy Khương Tô đã lập tức thả lỏng, chủ động bước ra phía trước, hạ mình xuống như tiếp đón Khương Tô, hỏi han: "Cô Khương, cô đã đến rồi."
Triệu Mẫn Thư lạnh lùng châm chọc nói với Triệu Chấn Nguyên, cũng là người con thứ hai của ông cụ Triệu: "Những chủ nhân như chúng ta thế mà chưa thấy ông ta hiền hòa như vậy bao giờ đấy."
Triệu Chấn Nguyên không trả lời, chỉ đưa mắt nhìn Khương Tô.
Lần này ông ta đã dám chắc mẹ của mình thật sự có vẻ ngoài khá giống Khương Tô, họ đều có mái tóc dài vừa đen vừa dày, làn da trắng nõn nà, giống nhất là đôi mắt kia, nhưng khí chất hai người lại hoàn toàn khác biệt, người mẹ trong trí nhớ ông ta rất hiền lành, dịu dàng, khi nói chuyện luôn nhỏ nhẹ êm đềm, là người hướng nội. Còn khí chất của Khương Tô lại hào phóng, ông ta không thể phủ nhận một điều cô rất chói mắt, cho dù cô đứng đâu thì cũng giống như nguồn sáng, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, mà cô không vì thế mà che lấp đi tia sáng rực rỡ trên người, cứ như cô không hề để tâm đến ánh mắt của người khác, mà chỉ cố gắng khoe sắc cho bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận