Bà Cốt Khương Tô

Chương 333

Chương 333Chương 333
Ngụy Tần ôm Khương Tô bước xuống xe, một đường ôm vào một nơi từ bên ngoài nhìn lên giống như một căn biệt thự bỏ hoang đã lâu.
Mạn Lệ đi theo phía sau, sắc mặt âm trầm.
Mạn Lệ đi theo, tiến vào biệt thự.
Ngụy Tần ôm Khương Tô thẳng tiến vào thư phòng, Mạn Lệ đi theo vào, Ngụy Tần đã ngừng ở trước kệ sách, Mạn Lệ đi tới nhấn vào cơ quan trên tường, kệ sách bỗng như cửa tự động tách ra hai bên, lộ ra cửa thang máy.
Mạn Lệ đi tới, điển mật mã vào.
Cửa thang máy lên tiếng đáp lại rồi mở ra.
Ngụy Tần ôm Khương Tô vào.
Mạn Lệ đang muốn đi theo vào, Ngụy Tần liền nói: "Cô không cần đi xuống."
Mạn Lệ sửng sốt một chút.
Sau đó cửa thang máy ngay tại trước mặt cô chậm rãi đóng lại.
Cuối cùng dừng lại trong tầm mắt cô, là khung cảnh Ngụy Tần cúi đầu đưa mắt nhìn gò má Khương Tô.
Thang máy vào tầng một dưới mặt đất sau đó tự động mở.
Ngụy Tần ôm Khương Tô đi ra ngoài thang máy.
Nhiệt độ dưới đất so với trên đất thấp hơn mấy độ.
Khương Tô cảm giác mình bị đặt trên một cái giường.
Sau đó người đàn ông cúi người xuống, bàn tay sống trong nhung lụa kia vuốt ve trên mặt cô, ngón tay cái nhẹ nhàng lướt qua môi của nàng, thấp giọng lẩm bẩm: "Rốt cuộc tôi cũng có được em lần nữa."
Lời nói này, hình như trước đây đã từng có gì đó?
Thân thể Khương Tô vẫn không nhúc nhích được, đầu óc thì linh hoạt như cũ.
Cô không có cách nào ngửi được nửa tia yêu khí từ trên người đàn ông này, anh ta hẳn là loài người.
Nghe giọng nói, tuổi cũng khoảng ba mươi tuổi thôi.
Mấy chục năm qua, cô cũng không ở cùng người đàn ông nào...
Khương Tô nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra thân phận của người đàn ông này, lại không mở mắt ra nhìn mặt anh ta được, chỉ cảm thấy ý thức càng ngày càng mơ hồ.
Chết tiệt.
Chỉ nghe được giọng nói lạnh như băng của anh ta quanh quẩn ở bên tai cô: "Chờ em tỉnh lại chúng ta sẽ ôn chuyện một chút nhé... A Ly..."
Trong đầu Khương Tô thoáng lóe lên một tia sáng, ngay sau đó ý thức rơi vào hỗn độn.
Nghiệt duyên của Khương Tô và Ngụy Tần phải ngược dòng về hơn một nghìn năm trước.
Lúc đó, Khương Tô còn chưa gọi là Khương Tô.
Khương Tô đã đổi vô số cái tên, có khi là mấy trăm năm đổi một lần, có khi mấy chục năm đổi một lần, cái tên Khương Ly này, nếu hỏi Khương Tô cụ thể vào những năm nào thì nàng cũng không nhớ nữa.
Nhưng mà cái tên Khương Ly này lại có mối liên hệ chặt chẽ với cái tên khác.
Ngụy Tần.
Ngụy Tần là một thầy luyện đan, anh ta có sự theo đuổi say mê với trường sinh bất lão đến mực biến thái, anh ta không phải loại thuật sĩ giả danh lừa bịp, mà là có chút bản lĩnh thật sự.
Anh ta không biết từ đâu biết được cơ thể bất tử của Khương Tô lúc đó còn tên là Khương Ly.
Lúc đó Nguy Tần vô cùng tuấn tú, thân hình gầy gò cao ráo, tướng mạo vô cùng khôi ngô, tuy sắc mặt tái nhợt nhưng lại mang theo chút mỹ cảm của bệnh tật, khi đi đường tà áo bay bay giống như thần tiên, rất thu hút ánh nhìn của người khác.
Hoàn toàn là kiểu người là Khương Tô thích lúc đó.
Ngụy Tần cũng không cần phí quá nhiều sức đã khiến cho Khương Tô thích anh ta rồi.
Sau này nhân khi tình cảm của Khương Tô đối với anh ta ngày càng sâu đậm, phòng bị đối với anh ta ngày càng ít, Ngụy Tần bắt đầu mỗi ngày đều bỏ thuốc ở trong canh của cô, sau ngày thuốc tích lũy ở trong người cô rồi một ngày bùng phát.
Cô gần như mất đi tất cả năng lực.
Ngụy Tần lộ ra khuôn mặt thật sự của anh ta, sự dịu dàng thường ngày thể hiện ở trước mặt cô hoàn toàn trở thành lạnh lùng.
Còn linh lướ cña câ bỉ nhong ấn. linh thức c©fina bỉ nhona ấn trona cd thể không được giải thoát.
Bị Ngụy Tần giam cầm lại, cắt thịt lấy máy giống như bị xử chết lăng trì.
Còn Ngụy Tần ngoại trừ khi cắt thịt lấy máu sẽ đích thân thực hiện, còn thời gian còn lại cô đều không nhìn thấy anh ta, thậm chí anh ta còn không nói với cô một câu, ánh mắt sẽ cũng không dừng lại trên mặt cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận