Bà Cốt Khương Tô

Chương 367

Chương 367Chương 367
Con quỷ thắt cổ tạm thời chưa hoàn hồn kịp.
Quỷ sai thấy nó đứng ngây như phỗng thì lập tức mất kiên nhẫn: "Thất thần làm gì, đi về phía trước đi, phía sau còn cả đám quỷ xếp hàng kìa!"
"À, dạ dạ!" Quỷ thắt cổ vội vàng gật đầu rồi bước nhanh về phía trước, nó khó hiểu đưa tay xoa trán của mình, nghĩ thầm trong bụng chẳng lẽ là lá bùa mà tiên cô vẽ trên trán của nó đã có tác dụng?
Nó đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng của Khương Tô.
Giờ đây nó mới phát hiện ra là nó chưa kịp nói lời cảm ơn với tiên cô.
Khương Tô một thân một mình ra khỏi đội ngũ, lừng thững đi đến nơi khác.
Cô hoàn toàn không giống đám ma quỷ sắc mặt trắng bệch, đôi môi cũng tái nhợt kia, ngược lại cô vẫn có vẻ môi hồng răng trắng, dáng vẻ tự nhiên phóng khoáng, thậm chí còn có chút ngông nghênh, gặp ai cũng không sợ hãi lén la lén lút.
Đám quỷ sai thấy cô thì chỉ liếc nhìn thêm vài lần, nhưng không hề bước lên tra hỏi.
Vì thần thái của Khương Tô quá tự nhiên, bộ dạng quá ngông nghênh, thế cho nên khi bước qua cánh cửa, quỷ sai canh cửa cũng không hề ngăn cản cô lại tra hỏi, chỉ cho rằng cô là đại nhân mới nhậm chức.
"Này, ngươi chính là sứ giả mới nhậm chức sao?" Đột nhiên bên cạnh cô xuất hiện một "người".
Khương Tô đang lo không tìm thấy người hỏi đường, cô vừa quay đầu lại đã nhìn thấy người nói chuyện với mình mang dáng dấp một thiếu niên, môi hồng răng trắng, cực kỳ tuấn tú.
Cô chỉ mỉm cười nhưng không trả lời ngay.
Thiếu niên kia nói: "Ta đã nhủ thầm sao trước kia ta không thấy ngươi chứ. Ta tên là Xích Mộc, là sứ giả của đại nhân Hắc Vô Thường, ngươi thì sao?"
Khương Tô nói dối không thèm chớp mắt: "Ta tên là Khương Thuật."
"Sứ giả của đại nhân Bạch Vô Thường?" Thiếu niên lại hỏi.
Khương Tô ậm ừ gật đầu. Khương Tô không hề hốt hoảng một chút nào: "Ngươi đoán xem?"
Hiển nhiên là Xích Mộc không ngờ rằng lại có người dám to gan trà trộn xuống Địa phủ, chỉ xoa cằm, nói: "Thập giới? Hay là Thập Nhị giới?"
Khương Tô mỉm cười mà không nói.
Giọng điệu của Xích Mộc chắc như đỉnh đóng cột: "Ta đoán là Thập giới"
Khương Tô vẫn chỉ cười mà không nói, giả vờ như ngầm đồng ý.
Ngay sau đó cô đổi đề tài, nói: "Ta vừa thăng chức, có rất nhiều thứ vẫn chưa nắm rõ, e rằng quy tắc ở đây không giống như chỗ bọn ta. Không biết có thể nhờ ngươi giúp đỡ giải đáp thắc mắc hay không?"
Xích Mộc nói sang sảng: "Đó là điều đương nhiên rồi! Sau này chúng ta chính là đồng nghiệp, ta nói cho ngươi hay, đại nhân Bạch Vô Thường tốt tính lắm, ngươi làm sứ giả dưới quyền ngài ấy cứ việc yên tâm."
Đương nhiên điều Khương Tô muốn hỏi không phải cái này, vừa lúc cô thấy hàng ngũ đám quỷ thắt cổ bị dắt đi ngang qua, hỏi: "Không biết đám quỷ mới chết kia bị mang đi đâu nhỉ?"
Xích Mộc nhìn thoáng sang bên đó, sau đó khó hiểu nói: "Đây không phải là thứ ngươi đã được học trước khi nhậm chức sao? Đương nhiên là đưa đến Điện Chuyển Sinh rồi."
Đôi mắt Khương Tô lóe lên: "Tất cả đều vậy sao?"
Xích Mộc nói: "Đương nhiên không phải..."
Quỷ thắt cổ đi trong đội ngũ vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm Khương Tô, nó nhìn khắp bốn phương tám hướng xem thử có thể tìm thấy Khương Tô hay không.
Kết quả vừa liếc mắt một cái, nó đã thật sự nhìn thấy cô!
Nó nhìn thấy Khương Tô đang nói chuyện với một thiếu niên tuấn tú, trông có vẻ nói chuyện rất vui.
Những quỷ sai đi ngang qua đó, ai cũng đều khẽ hành lễ với vị thiếu niên kia rồi mới tiếp tục bước đi.
Con quỷ thắt cổ càng sùng bái Khương Tô hơn nữa.
Đúng là không hổ danh tiên cô mài!
Đến Địa phủ cũng có người quen của cô! Hơn nữa trông còn có vẻ là một tên tai to mặt lớn!
Lợi hại, cô thật sự quá lợi hại!
Nếu như để nó biết sự thật thì e rằng cả người toát mồ hôi hột mất. Sau khi Khương Tô hỏi thăm rõ ràng từ chỗ Xích Mộc, cô dự định đi tìm Địch Cận Duật.
Đúng vào lúc này.
Chỉ thấy Xích Mộc nhìn về một hướng rồi cung kính nói: "Đại nhân Bạch Vô Thường!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận