Bà Cốt Khương Tô

Chương 99

Chương 99Chương 99
Lời này của Khương Tô đã thành công làm ba người ở đây chấn động.
Mẹ Đặng kinh ngạc nói: "Cô nói thật sao? Thành Vũ nó, nó thật sự sẽ về nhà?"
Khương Tô nói: "Mấy đêm trước cậu ta cũng ở đây, nếu không làm sao cậu ta có thể đi vào giấc mơ của dì? Chỉ là dương khí trong căn phòng này của mấy người quá mạnh, thích hợp cho người sống ở nhưng không hợp cho người chết ở lâu. Hơn nữa người còn mới chết không lâu, âm khí trên người không đủ, cho nên lần nào cũng chưa nói xong đã biến mất."
Mẹ Đặng đau lòng nói: "Thì ra nó thật sự báo mộng cho tôi!"
Đặng Thành Văn kinh ngạc hỏi: "Không lẽ Tiểu Vũ thực sự bị người ta hại chết?"
Khương Tô nói: "Cái này thì phải chờ tối nay mấy người tự mình hỏi cậu ta thì mới biết được."
Trong lòng hai mẹ con nhà họ Đặng lúc này tràn ngập đủ loại cảm xúc, cũng không biết diễn tả tâm trạng lúc này của mình là gì, vừa buồn vừa vui, lại cảm thấy khó tin.
Nhưng Đặng Thành Văn vẫn còn chút thắc mắc, anh ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy khó hiểu, rõ ràng Đặng Thành Vũ đi đến cầu Long Hà với bạn gái, cậu ta còn đăng một đoạn video ngắn ghi lại cảnh tượng đó trong nhóm WeChat của gia đình mình, sau đó họ cùng nhau rơi xuống sông, thi thể của cậu ta cũng được vớt dưới sông lên, vậy thì tại sao lại báo mộng nói với mẹ là cậu ta bị người ta hại chết?
Khương Tô tỏ ý phải đi về nhà chuẩn bị một chút, mười một giờ sẽ quay lại.
Triệu Vân Xuyên đưa cô về.
Triệu Vân Xuyên không biết tại sao khi ở trước mặt Khương Tô, anh ta lại có cảm giác hơi mất tự nhiên, anh ta dùng giọng điệu có vài phần xa lạ hỏi: "Cô có đói không? Có muốn ăn chút gì trước không?"
Dĩ nhiên là Khương Tô không có ý kiến.
Triệu Vân Xuyên thấy vậy đã đưa Khương Tô tới một nhà hàng đồ Tây nổi tiếng mà mình thường ăn.
Khương Tô lật qua lật lại menu, ngẩng đầu nhìn anh ta, hỏi: "Tôi có thể mặc sức gọi món không?"
Triệu Vân Xuyên có hơi khó hiểu, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ dạng ngoan ngoãn của cô, anh ta mỉm cười: "Đương nhiên."
Khương Tô ngoan ngoãn cười với anh ta, sau đó đặt menu lên bàn, ngón tay trắng nõn mềm mại chỉ vào thực đơn, nói với nhân viên phục vụ: "Tôi muốn cái này, cái này, cái này, cái này, còn có cái này. Món bò bít-tết với ba loại sốt mà anh vừa mới nhắc tới, tôi muốn mỗi loại một phần."
Nhân viên phục vụ ngây người một chút, vừa định lấy lại menu thì Khương Tố lại đưa nó cho Triệu Vân Xuyên, cười tủm tỉm: "Tôi đã gọi món rồi, đến lượt anh."
Lúc này Triệu Vân Xuyên mới ý thức được, mấy món Khương Tô vừa gọi chính là khẩu phần cô muốn ăn, anh ta không nhịn được khẽ cười nhẹ, nhớ lại dáng vẻ ngày đó cô ăn cơm ở nhà cổ, xem ra hôm đó không phải ngẫu nhiên mà là sức ăn của cô thật sự rất tốt, sau đó anh ta tự mình gọi món rồi trả lại menu cho nhân viên phục vụ.
Triệu Vân Xuyên nhịn không được nhìn Khương Tô thêm vài lần, trước đây anh ta chỉ cảm thấy Khương Tô xinh đẹp đến kinh người, hiện tại mới phát hiện khí chất trên người cô cũng rất đặc biệt, dường như dù ở trong hoàn cảnh nào, cô cũng sẽ không bao giờ cảm thấy mất tự nhiên, ngược lại còn có thể nhanh chóng hòa nhập với môi trường ngay lập tức mà không khiến người ta cảm thấy đột ngột, đến cả bộ quần áo khoa trương này của cô cũng vậy, bây giờ anh ta thậm chí còn thấy nó khá dễ thương.
Triệu Vân Xuyên bỗng nhiên giật mình, sau đó âm thầm sợ hãi.
Nhịn không được ở trong lòng âm thầm nhắc nhở bản thân, cô gái đang ngồi đối diện với mình có thể còn chưa đủ mười tám tuổi.
Có khi cô còn có thể gọi anh ta là chú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận