Bà Cốt Khương Tô

Chương 366

Chương 366Chương 366
Các bàn tay đều nhanh chóng tránh ra, cứ như sợ chạm phải mái chèo vậy, hắn ta đứng ở mui con đò, đáng lý là phải lắc lư rất dữ dội, nhưng hắn ta vẫn đứng vững vàng, giống như cặp chân kia dính chặt vào đò vậy, bàn tay khua mái chèo đều đều chậm rãi.
Sương mù dần dần tan đi, có thể nhìn thấy bờ sông mà con đò sắp cập bến không phải là bờ sông họ thường hay thấy, mà đây là một thế giới khác, đứng nhìn từ phía xa, chỉ nhìn thấy trên bờ có từng chấm sáng.
Cuối cùng con đò cũng đã cập bờ, lúc xuống đò, hai chân đám ma quỷ run lẩy bẩy, chen chúc nhau lần lượt xuống đò, Khương Tô từ tốn đi phía cuối cùng, lúc đi ngang qua người lái đò, cô bỗng nghiêng đầu nhìn khuôn mặt của hắn ta, có vẻ như người lái đò đã đề phòng trước, nhanh chóng quay đầu sang nơi khác, đấu lạp che khuất khuôn mặt của hắn ta, chỉ để lại non nửa sườn mặt tái nhợt cho Khương Tô nhìn.
Khương Tô cũng chỉ đột nhiên nổi cơn tò mò, không nhìn thấy cũng không tiếc nuối lắm, cô nhẹ nhàng bước xuống đò.
Trên bờ đã có không ít linh hồn ma quỷ đứng đợi ở đây.
Hai quỷ sai dẫn đường phía trước xách theo cái lổng đèn bập bùng ngọn lửa màu xanh, nói: "Đi thôi."
Đám quỷ ngoan ngoãn đi theo phía sau chúng, lần lượt bước lên bậc thang đi lên trên.
Khương Tô và quỷ thắt cổ cũng ở trong đó.
Cô bước về phía trước, bỗng bất ngờ quay đầu lại.
Rồi nhìn thấy người lái đò đứng ở mui đò nhìn về phía này, có vẻ như hắn ta không ngờ cô sẽ quay đầu lại nên lập tức cúi đầu, đồng thời đưa tay đè cái đấu lạp xuống, cả khuôn mặt gần như bị che giấu ở dưới đấu lạp.
Nhưng Khương Tô vẫn nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú tao nhã kia.
Cô ngẩn người ra, vì cứ mãi đứng đực ra đó nên bị con quỷ phía sau xô một cái.
"Ngươi đẩy cái gì?!" Quỷ thắt cổ thấy Khương Tô bị đẩy, lập tức nổi cáu, chất vấn con quỷ đẩy Khương Tô.
"Cô ta đứng mãi ở đó, không nhìn thấy bọn ta chen chúc ở phía sau!" Con quỷ kia nói hợp tình hợp lý.
Khương Tô đảo mắt, lạnh lùng lườm nó một cái, con quỷ kia lập tức ngậm miệng ngay. Quỷ thắt cổ nói: "Ngươi vội cái gì?! Vội vàng đầu thai à!"
Nó vừa nói dứt lời thì cũng phát hiện ra bất thường, chẳng phải bọn họ đang vội vàng đi đầu thai đấy sao.
Rồi nó lập tức cứng họng.
Chỉ im lặng đi theo Khương Tô đi về phía trước.
Chờ đến khi Khương Tô quay đầu lại thì người lái đò và chiếc đò đã biến mất khỏi biển sương mù mênh mông.
Khương Tô ước chường đi khoảng hơn mười phút.
Đội ngũ đứng lại.
Cô nghe thấy hình như phía trước đang bắt đầu thẩm tra đối chiếu thân phận.
Con quỷ thắt cổ hơi sợ hãi, hạ thấp giọng, nói: "Tiên cô à, phải làm sao đây, hình như phía trước đang điểm danh, nếu trên đó không có tên của ta thì phải làm sao đây?"
Không có ai trả lời nó cả.
Nó nhìn sang bên cạnh, làm gì còn bóng dáng của tiên cô nữa đâu?
Nó sợ tới mức muốn chạy trốn.
Mắt thấy quỷ sai đứng phía trước đang cầm một cuốn sổ xác minh thân phận, tên, thời gian tử vong, nguyên nhân tử vong.
Chân của Quỷ thắt cổ đã mềm nhữn, nó đã chết hơn một trăm năm rồi, chỉ là cô hồn dã quỷ, trên cuốn sổ của quỷ sai làm sao có tên của nó được chứ?
Nó đã biết là sẽ không thuận lợi như vậy mà! Chuyến này tiên cô hại nó thảm rồi!
Đừng để kết quả tệ nhất là đầu thai làm người không được, mà làm quỷ cũng không xong.
Mắt thấy đám quỷ phía trước đã giảm đi một nửa, cho dù nó có sợ hãi hốt hoảng thế nào thì vẫn đến lượt nó. Nó rề rà đi lên phía trước, nhe răng cố rặn ra nụ cười gượng gạo với quỷ sai kia.
Quỷ sai lật cuốn sổ, sau đó ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy nụ cười đáng sợ trên khuôn mặt của nó thì khẽ sửng sốt, rồi nhíu mày, sau đó nhìn thoáng qua ấn ký lập lòe trên trán nó, vẻ mặt con quỷ lóe lên chút bất ngờ, sau đó phất tay ra hiệu nó đã được thông qua, không tiếp tục lật cuốn sổ trong tay nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận