Bà Cốt Khương Tô

Chương 93

Chương 93Chương 93
Tiểu Bàn dời sự chú ý của mình sang chỗ khác, lúc nhìn thấy lồng hấp bánh bao xếp thành chồng ở bên cạnh, anh ta ngạc nhiên nhìn Khương Tô, nói: "Trời ơi, cô ăn khỏe quá! Cô ăn khỏe như vậy sao lại gầy thế này? Đùi cũng không to bằng cổ tay của tôi..."
Trên đường trở về Khương Tô vẫn như bình thường, không hề để tâm tới sống chết của Tiểu Bàn.
Còn trong lòng ông Tôn lại như treo một quả cân, tâm trạng nặng nề, liên tục nghĩ cách làm sao để ngày mốt trói Tiểu Bàn ở trong nhà.
Trong khi ông Tôn lo lắng bất an.
Nháy mắt đã hai ngày trôi qua.
Tiểu Bàn không thể đến xem biểu diễn gay.
Bởi vì hôm đó bà nội Lý đột nhiên té xỉu trong nhà, sau đó được đưa vào bệnh viện, Tiểu Bàn phải ở bên cạnh bà nội cả ngày, năm nay bà cũng đã tám mươi tuổi, là cái tuổi nói chết là chết, từ nhỏ Tiểu Bàn đã sống với bà nội, bà nội bất ngờ ngất xỉu như thế đã dọa Tiểu Bàn sợ tới tái mặt, anh ta khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem, làm gì mà còn tâm trạng đi xem biểu diễn gay nữa.
Kết quả buổi chiều xem TV ở trong phòng bệnh lại thấy tin tức nói cây cầu mới xây chưa được bao lâu trên sông Long Hà bị sập một đoạn ở giữa do quá đông người, hàng trăm người rơi xuống nước, may mắn lúc ấy chiếc thuyền biểu diễn ở cách đó không xa nên vớt được không ít người, đội cứu hộ cũng nhanh chóng có mặt, nhưng đến chiều, vẫn còn mấy chục người chưa được cứu, tuy hôm nay nước sông Long Hà không chảy xiết nhưng khoảng cách giữa mặt cầu và mặt nước quá cao, dẫn đến có những người sẽ bị bất tỉnh do tác động của mặt nước khi rơi từ trên cầu xuống sông, sau đó sẽ bị nước sông cuốn đi, hiện tại các đội tìm kiếm cứu nạn tư nhân cũng đã tham gia nhưng tình hình tiến triển không hề khả quan.
Lúc Tiểu Bàn thấy được tin tức này, trong lòng sợ hãi một hồi.
Bà nội Lý cũng vỗ ngực, lúc ông Tôn đến nói chuyện bà ấy còn nửa tin nửa ngờ, nhưng vì bảo vệ mạng sống của cháu trai nhà mình, bà vẫn phối hợp diễn với ông ấy, ai ngờ lại thật sự xảy ra chuyện, bà ấy nghĩ sau khi về nhà nhất định phải đưa cho ông Tôn một cái bao lì xì thật lớn.
Cứu được mạng của Tiểu Bàn.
Khương Tô không quan tâm lắm, nhưng vì ngày đó là anh ta đã đi báo tin dùm cô nên cô chỉ thuận miệng nói thôi. Mấy ngày nay không có mối làm ăn nào tìm đến cô.
Hôm nay vất vả lắm mới nhận được một mối làm ăn.
Không biết làm thế nào mà nhà nọ biết được chuyện cô chữa khỏi cho cậu chủ nhỏ nhà họ Triệu, nên cử tài xế đến đón cô, nói trong nhà có người bị bệnh giống cậu chủ nhỏ.
Khương Tô còn đang nghĩ sắp kiếm được một khoản lớn, nào ngờ vừa đến đã thấy đó chỉ là một đứa trẻ mười ba tuổi bị bệnh chậm phát triển, do lúc năm tuổi bị sốt cao nhưng chạy chữa không kịp thời nên mới thành ra thế này, hoàn toàn không phải bị mất hồn.
Chủ nhà thấy không thể chữa khỏi nên đối xử với cô rất thô lỗ, không chỉ nói chuyện mỉa mai mà thậm chí còn từ chối trả chỉ phí đi lại cho cô.
Khương Tô đi một chuyến, còn bị người ta nghi ngờ năng lực của mình, cảm thấy vô cùng ấm ức, về đến nhà cô vẫn không nuốt trôi cơn tức này nên mới sai mấy con ma ở trên lầu hai tối nay đến nhà kia làm loạn một trận, nhân tiện cho đưa cho ông Tôn một ít nhang, nhờ ông ấy cho bọn họ ăn một bữa no nâ.
Những con ma đó tới gia đình kia quậy cho long trời lở đất, bình thường chúng không dám đến nhà người ta để gây sự như này, nhưng bây giờ đã có Khương Tô chống lưng, lá gan của chúng to đến mức dù đã làm tới nơi tới chốn cũng chưa chịu buông tha.
Nguyên một nhà mất ngủ cả đêm, gọi cảnh sát đến.
Nhưng khi cảnh sát đến thì mấy con ma kia lại im lặng, làm cho cả nhà này bị cảnh sát dạy dỗ một trận.
Không còn cách nào khác, ngay hôm sau bọn họ lại nhã nhặn tới cửa tìm cô.
Đương nhiên là Khương Tô không đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận