Bà Cốt Khương Tô

Chương 75

Chương 75Chương 75
Ở một khu chung cư nào đó trong Thành Bắc.
Người phụ nữ trẻ tuổi mới vừa nằm lên giường chuẩn bị ngủ đột nhiên trừng to đôi mắt, rồi bất ngờ ngồi bật dậy khỏi giường.
"Sao thế?" Triệu Vân Phong bị động tác của cô ta đánh thức, anh ta nhướng đôi mắt đã buồn ngủ đến mức díp lại lên.
"Không ổn rồi." Người phụ nữ bất ngờ hét lên một tiếng rồi sau đó lập tức bật người ngồi dậy khỏi giường.
Lúc cô ta chạy tới mở cửa căn phòng kế bên ra rồi nhìn thấy cái bình đặt trên kệ sách thì sắc mặt lập tức tái mét.
"Có chuyện gì vậy?" Triệu Vân Phong đi chân trần sang đây, nhìn thấy người phụ nữ kia đang nhìn chằm chằm cái bình thì ngạc nhiên chạy đến: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Sắc mặt người phụ nữ cực kỳ ngạc nhiên: "Có người đang tìm cách mang một hồn một phách kia đi!"
"Cái gì?" Triệu Vân Phong nôn nóng: "Vậy cô còn thất thần làm gì! Còn không nhanh chóng bắt nó về! Tôi đã nói là đánh nát nó luôn đi! Thế mà cô không chịu nghe lời!"
"Câm miệng!" Người phụ nữ gằn giọng, đảo mắt lườm anh ta.
Triệu Vân Phong nhớ lại đủ mọi thủ đoạn của cô ta thì không dám nói thêm gì nữa, chỉ có thể hạ giọng xuống, nhưng vẫn sốt ruột nói: "Loan Loan, cô mau nghĩ cách di..."
Người phụ nữ nói: "Anh ra ngoài trước đi. Tôi phải đấu pháp với người này!"
Triệu Vân Phong vội vàng lùi ra ngoài, ngay khi vừa đóng cửa lại thì sắc mặt trở nên sa sầm xuống.
Người phụ nữ đặt cái bình lên mặt đất, đốt cháy hai cây nhang, rồi nhanh chóng bày trận, sau đó ngồi xếp bằng xuống đất, nhắm mắt lại, nếu nhìn kỹ thì trên mí mắt phải của cô ta có một vết sẹo thật nhỏ.
Lúc này, Khương Tô đang nhắm hai mắt ngồi ở gian nhà phía Tây trong nhà cổ nhà họ Triệu như cảm nhận được điều gì đó, khóe môi cong lên, để lộ ra sát ý lạnh lẽo
Đấu pháp?
Đúng là tự đâm đầu vào chỗ chết!
Câ vẫn nhắm nahiền hai mắt bàn †av trắng nốn như nữoc khẽ aIuav nhẹ vài cái, lớp lá bùa vàng được cô xếp bên ngoài vòng tro nhang lập tức bay lên trời, từng lá bùa nhảy vào trong chậu than, ngọn lửa vốn từ từ yếu đi bây giờ lập tức bốc cháy bừng bừng!
Ở bên kia, sắc mặt người phụ nữ đang ngồi xếp bằng dưới đất lập tức thay đổi, cô ta cảm nhận được một hơi thở mạnh mẽ đến lạ thường ập vào mặt, tay cô ta không ngừng chuyển động làm phép, hai cây nhang trước mặt không có gió mà bỗng bốc khói lên, tựa như bị bị một luồng gió vô hình thổi chao đảo, có thể tắt ngúm bất cứ lúc nào.
Nét mặt người phụ nữ lóe lên sự tàn độc, bất ngờ cầm lấy một lá bùa màu vàng, chắp tay trước ngực kẹp lá bùa giữa hai tay, sau đó cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu lên lá bùa màu vàng.
Làn khói vốn bị thổi chao đảo lập tức ổn định lại.
Nhưng sắc mặt người phụ nữ này không vì thế mà hòa hoãn, vẫn nặng nề trước nay chưa từng có.
Hoàn toàn trái ngược với Khương Tô đang ở trong phòng của gian nhà phía Tây, vẻ mặt cô hoàn toàn bình tĩnh.
Sức mạnh kia không yếu, nhưng nó tuyệt đối không phải là đối thủ của cô, chỉ là vì phần lớn sức mạnh của cô đều đã hóa thành tấm lá chắn, bao bọc lấy một hồn một phách nhỏ bé yếu ớt kia để tránh làm nó bị thương, ngoài ra còn chia ra thành một luông linh thức để đấu pháp với tên bà cốt kia, nên mới khiến cho người bên kia nhầm tưởng là thực lực của họ ngang nhau.
Khương Tô cũng vì ngứa nghề, dù sao cô cũng ở trong núi sâu rừng già quá lâu rồi, đã lâu không đấu pháp với người ta, tò mò về kỹ xảo cho nên mới cố tình đấu với người kia một lát, sau khi thăm dò được thực lực của đối phương thua xa mình thì cô đã lập tức mất kiên nhẫn, tất cả lá bùa màu vàng còn lại đều nhảy vọt vào trong chậu than, chỉ thấy vừa chớp mắt một cái ánh lửa đã bùng lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận