Bà Cốt Khương Tô

Chương 55

Chương 55Chương 55
Con mèo đã ăn hết hai con cá bây giờ đang nằm trên sô pha lười biếng liếm móng vuốt, không quan tâm đến việc Khương Tô có ở nhà hay không, có ăn cơm hay không.
Sau khi Khương Tô thay đồ xong thì bất ngờ hỏi ông Tôn: "Cậu biết lái xe không?"
Ông Tôn hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu, ông ấy hơi sợ lái xe
"Vậy àm
Giọng điệu thất vọng của Khương Tô rõ ràng đã kích thích ông Tôn: "Tôi chuẩn bị đi thi bằng lái xe! Chờ tôi thi bằng lái xong là có thể lái xe."
Khương Tô không quá hứng thú "ừm" một tiếng cho có lệ, sau đó nói: "Tôi đi ra ngoài."
Rồi cô lập tức mở cửa đi ra ngoài.
"Buổi tối có về ăn cơm không?" Ông Tôn vội vàng đuổi theo cô, hỏi han.
Khương Tô cũng không quay đầu lại, chỉ nói: "Về."
Ông Tôn lập tức trở nên vui mừng ngay.
Hôm nay là một ngày trời nắng, tắm mình dưới ánh mặt trời đầu xuân rất ấm áp, các học sinh đều dựa hoặc nằm nhoài trên ban công tắm nắng.
"Kìa! Trịnh Dung Dung, kia không phải chị của cậu sao?" Đột nhiên có một cô bạn học nói.
Trịnh Dung Dung đang dựa lưng trên ban công gửi tin nhắn cho Châu Ngang, nghe thấy lời bạn học nói thì không hiểu gì, quay người nhìn xuống dưới, tuy rằng trên sân thể dục có rất nhiều học sinh đang đùa giỡn rượt đuổi nhau, nhưng Trịnh Dung Dung chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấy Khương Tô ngay.
Khương Tô thật sự quá chói mắt, trên đầu cô đội một cái mũ Beret màu đỏ, mái tóc dài đen nhánh xoăn gợn sóng rũ xuống sau lưng, đi dưới ánh nắng trông cô như đang quảng cáo dầu gội, mặc một bộ váy cổ vuông, làn da trắng nõn nà của cô khiến ai nhìn cũng hốt hoảng, từ đầu xuống chân cô tỉnh xảo xinh đẹp như búp bê babie, đương nhiên, là loại đắt tiền nhất.
"Trịnh Dung Dung, cô gái đó là chị của cậu thật sao?" Một cậu nam sinh hỏi, đồng thời có mấy cậu nam sinh khác cũng thầm dựng lỗ tai lên.
Tất cả học sinh trên ban công đều bị sức hút của Khương Tô trên sân thể dục thu hút, tất cả đều nhìn Khương Tô rồi chỉ trỏ như nhìn ngôi sao.
Không biết tại sao nhưng lúc này lòng tham hư vinh khiến Trịnh Dung Dung thấy hơi không muốn nói ra sự thật.
Nhưng trong lúc cô ta đang do dự, Trương Tiểu Kiều đứng bên cạnh nói: "Người đó không phải là chị của Trịnh Dung Dung đâu."
"Tiểu Kiều à, cậu quen cô gái đó sao?!" Các nam sinh nhanh chóng hỏi.
"Không quen. Có điều tôi biết cô ấy không phải chị của Trịnh Dung Dung." Trương Tiểu Kiểu nói, cậu ta nằm trên ban công, tầm mắt di chuyển theo bóng dáng của Khương Tô, bỗng thấy hơi buồn bực, cho dù là từ chỗ mẹ hay là từ chỗ Trịnh Dung Dung cậu ta đều không thể moi được quá nhiều tin tức về cô, muốn xin WeChat hay số điện thoại cũng không được.
"Cô ấy đến trường học của tụi mình làm gì thế?" Có người hỏi.
"Sao tôi biết chứ." Trương Tiểu Kiều nói, nhưng cậu ta nói dối, đương nhiên cậu ta biết, chắc chắn là cô đến là vì chuyện hai nữ sinh tự sát và tên đạo sĩ chết trong trường.
Khương Tô đi ở trên sân thể dục, tỉ lệ quay đầu là một trăm phần trăm, tất cả học sinh đều đang thầm bàn tán sau lưng cô.
Khương Tô bình tĩnh đi về phía trước, ngó lơ những ánh mắt tò mò, ngạc nhiên, tìm tòi nghiên cứu của mọi người.
Lúc này, chuông vào học vang lên, tất cả học sinh đều đi về lớp học, còn Khương Tô được giáo viên đã liên lạc trước dẫn đến văn phòng của hiệu trưởng.
Trước đó một đêm đã có đạo sĩ chết, thế mà bây giờ Khương Tô còn có thể bình yên vô sự ngồi ở đây đã chứng tỏ được thực lực của cô.
Nhưng cho dù là hôm qua hay là ngày hôm nay thì nhìn Khương Tô ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ ngồi trên sô pha, nhìn qua tuổi tác thì trông cô giống như học sinh trong trường, khiến hiệu trưởng không thể nào liên hệ cô với nghề nghiệp bà cốt được.
Hiệu trưởng đã học hỏi không ít vấn đề về nghề nghiệp của Khương Tô. Ví dụ như sao cô lại đi theo hướng "oai môn tà đạo" này, cô có bản lĩnh giỏi giang như vậy là do học từ cha mẹ hay là từ thầy.
Khương Tô không mấy hứng thú, nói hươu nói vượn miễn cưỡng đối phó với ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận