[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 113: Mỏng Manh Yếu Đuối | 四

Chương 113: Mỏng Manh Yếu Đuối | 四Chương 113: Mỏng Manh Yếu Đuối | 四
Cuối cùng Chu Nghiêm Phong vẫn thỏa hiệp, tuy nhiên đề phòng cô thò tay vào trong quần áo của mình. Suy nghĩ một chút, anh vươn cánh tay ôm cô vào trong ngực, bàn tay to nắm lấy hai bàn tay hơi lạnh của cô.
Buổi sáng khi Lục Mạn Mạn tỉnh lại đã phát hiện trên người thay một cái chăn dày, tuy rằng bên cạnh đã trống rỗng không thấy bóng người Chu Nghiêm Phong từ lâu nhưng sờ lên vẫn ấm áp.
Theo thời tiết chuyển lạnh cơ thể cô cũng trở nên lạnh hơn, đôi tay nắm hầm hập cũng không thể sưởi ấm được.
Tóm lại ngủ ngon ấm áp, rất thoải mái.
Sau khi mặc quần áo rửa mặt xuống lầu, Lục Mạn Mạn không quên hỏi dì Điền: "Chu Nghiêm Phong ra khỏi ngoài từ khi nào vậy?"
Dì Điền: "Hôm nay thủ trưởng ra ngoài muộn hơn bình thường, 7 giờ mới ra khỏi nhà."
Nói xong bưng lên cho Lục Mạn Mạn một bát cháo vừa nóng vừa đặc, trong cháo có đậu phộng, đậu đỏ, gạo nếp, táo đỏ, gạo đen, bo bo, đường đỏ và kỷ tỬ.
Dì Điền nói: "Tiểu Lục, đây là cháo hôm nay thủ trưởng đặc biệt bảo tôi nấu cho cháu. Thủ trưởng nói buổi tối cháu ngủ tay chân đều lạnh lẽo, nên bổ sung khí huyết. Cậu ấy bảo tôi trông chừng cháu ăn hết, không được ăn mấy miếng rồi lại không ăn như vậy nữa."
Lục Mạn Mạn: "..."
Sau đó cô lập tức không nhịn được cảm thất vui vẻ.
Lục Mạn Mạn còn lâu mới vì chút quan tâm này của người đàn ông kia mà lầm tưởng anh để ý tới cô mà động lòng. Tuy nhiên không thể không nói anh là người có thủ đoạn, ngoài mặt thì là cô gây khó dễ cho anh nhưng trên thực tế lại thuận nước đẩy thuyền an ủi cô, đây không phải tương đương với việc bắt chẹt lại cô sao?
Sân của căn nhà theo phong cách phương Tây phía bên kia đã được lát gạch xong, cuối cùng việc sửa chữa nhà ở cũng chấm dứt, Lục Mạn Mạn thanh toán tiền công của mấy người Thái Châu, cuối cùng cũng được rảnh rỗi.
Tuy nhiên làm cho cô không ngờ tới là thông tin bán nhà đăng thời gian dài như vậy nhưng lại rất ít người có ý định mua nhà.
Lục Mạn Mạn mới ý thức được thời đại này người có tiền vẫn còn quá ít, người mà có thể bỏ ra mười vạn tám vạn để mua nhà là ai đây, nhóm người xuống phía nam kiếm tiền, thương nhân Hồng Kông về đây đầu tư theo chính sách, sau đó thì không còn nữa.
Tòa thành thị thuộc khu vực trung tâm của phương bắc giống như Lục Mạn Mạn này, thế nào thì người phương Nam cũng sẽ không chạy đến nơi này mua nhà, thương nhân Hồng Kông thì như ong vỡ tổ tụ tập ở Dương Thành và đặc khu Bằng Thành cũng không có lý tới nơi này mua nhà.
Trong thời đại hầu hết mọi người chưa có ý thức đầu tư vào bất động sản, ngôi nhà đầu tiên của Lục Mạn Mạn không chiếm ưu thế về vị trí địa lý.
Cũng không cần Chu Nghiêm Phong ngăn cản nhiều hơn, không bao lâu sau cô lập tức rút tin tức bán nhà xuống.
Nhưng một ngôi nhà lớn như vậy nếu không sử dụng nó để kiếm được chút tiền thì đúng là một điều đáng tiếc.
Lục Mạn Mạn nghĩ tới nghĩ lui hay là mở tiệm làm đẹp.
Các tiệm làm đẹp không nhất thiết phải mở trong khu thương mại. Mặc dù khu thương mại có nhiều người qua lại nhưng không phải tất cả khách hàng đều là mục tiêu của tiệm làm đẹp, mở trong khu dân cư thì mục tiêu là nhắm vào nhóm khách hàng nữ định vị cư trú ở gần đó, khu dân cư đông đúc lại có lợi cho sự phát triển và nguồn khách hàng ổn định.
Nhà theo phong cách phương tây có môi trường tốt, sự riêng tư cao lại ở ngay vị trí bên đường, vừa ra khỏi cửa là đường phố bốn phía đều thông suốt, toàn bộ tầng 1 được sử dụng để mở một tiệm làm đẹp là rất thích hợp.
Lục Mạn Mạn lập tức quyết định như vậy, tuy nhiên về vấn đề quyền sở hữu nhà cửa thì cô phải nói rõ ràng với chị gái của nguyên chủ, tránh rắc rối sau này.
Chu Bỉnh dẫn muội muội xem truyện tranh ở trên lầu, Lục Mạn Mạn thay quần áo rồi đi tới gõ cửa: "Chu Bỉnh, đi, dẫn muội muội cùng thím ra ngoài mua quần áo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận