[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 180: Háo Hức (3)

Chương 180: Háo Hức (3)Chương 180: Háo Hức (3)
Lão phu nhân sửng sốt một chút, sắc mặt hơi ng hồng, cố gắng giảm bớt xấu hổ: "Cái kia, cái kia Chi Chi, đưa cho bà nội..."
Chu Chi Chi không phối hợp chút nào, thò đầu qua tò mò hỏi: "Thím ơi, sao lại quá sức ạ?"
Lục Mạn Mạn xoa xoa mặt: "Tối hôm qua thím vừa cùng chú của cháu nói về quan điểm tình yêu của Marx, hai người bất đồng quan điểm nên tranh luận suốt đêm."
Chu Chi Chi vẫn không hiểu, nhưng chú thím không đánh nhau là tốt rồi!
Chu Binh khẽ gật đầu, nửa hiểu nửa không.
Chỉ có lão phu nhân cùng lão gia là im lặng.
Lục Mạn Mạn vừa nói vừa ngáp một cái.
Cô không ngờ tối hôm qua cô vừa trả đòn lại anh, anh vậy mà không chịu yên phận, khi cô vừa nhắm mắt lại, tay anh lại vô tình đặt lên eo, bàn tay kéo dần lên trên lại còn rất nhẹ nhàng, vô thức vuốt ve hai lần.
Lục Mạn Mạn thấy anh liều lĩnh không biết sống chết như vậy, tự nhiên muốn dạy cho anh một bài học, nhưng rõ ràng anh khiêu khích để được cô dạy một bài học, nhất quyết không chịu buông tha cho mình, cả đêm cứ như vậy qua qua lại lại ... lâu như vậy mà tới một nụ hôn cũng không có, cả hai đều bị khao khát thiêu đốt lên tận não tới choáng váng. Kết quả là không ai tốt hơn ai.
Lục Mạn Mạn ngừng chơi với anh, cơm nước xong xuôi liền nói: "Cha, mẹ, gần đây ở bên kia con bận lắm, nên con muốn ở lại đó hai ngày."
Chu Nghiêm Phong thần sắc như thường, chỉ nhẹ liếc cô một cái.
Hai người vẫn đi ra ngoài như thường ngày, chỉ có điều trước khi ra cửa thì Chu Nghiêm Phong bị ông cụ gọi đến phòng một chuyến, không cần đoán Lục Mạn Mạn cũng biết Chu Nghiêm Phong lại bị phê bình, cái gì mà nhìn bề ngoài thôi thì đúng là không nhìn ra thằng nhóc này như vậy, tại sao có thể không biết kiềm chế như vậy, còn cả đêm, xem xem dọa vợ mình đến mức sắp chạy ra ngoài ở kìal
Sau khi ra ngoài thì vẻ mặt của Chu Nghiêm Phong vẫn như thường, chỉ là động tác càng ngày càng ân cần với Lục Mạn Mạn, giúp cô mặc áo khoác, chỉnh sửa tóc, ngay cả cúc áo cũng cài cho cô, lúc ra cửa còn vừa cầm túi xách cho cô, vừa đỡ eo Cô di ra.
Sau khi lên xe ngồi thì vẫn giống như bình thường, cởi áo khoác quân phục của mình ra, vắt một nửa lên ghế rồi dùng phần còn lại để che chân cho cô.
Ô tô dần dần chạy ra khỏi khu nhà, hai tay của anh nhẹ nhàng cầm tay lái sau đó mới lên tiếng: "Không ngờ là em không chịu nổi, vậy em cứ nghỉ ngơi dưỡng sức, hai ngày nữa anh sẽ đến đón em về." Lục Mạn Mạn trực tiếp tức đến cười: "Chẳng lễ không phải do anh quá đáng sao."
Chu Nghiêm Phong: "Đâu có, tất cả là do học được từ em."
Anh quay đầu nhìn cô: "Thấy năng lực học tập của anh như thế nào? Nếu em cũng đã nói quá đáng thì hẳn là năng lực của anh rất tốt."
Lục Mạn Mạn hiểu quá rõ, cô có khát vọng chinh phục anh quá mạnh mẽ, chỉ là cô muốn nhìn xem khi một người đàn ông cao thượng như anh khom lưng xuống với mình thì sẽ có cảm giác như thế nào, càng muốn xem bộ dáng của anh ở trên giường, nếu không thì cô cũng sẽ không vất vả cả một đêm với anh, cũng muốn hiểu rõ loại người có khả năng kiềm chế tốt hơn những người khác như anh, một khi nghiêm túc, có tỉnh thần chăm chỉ, kiên định không thay đổi tín niệm thì sẽ như thế nào.
Kết quả là cả hai người bọn họ đều không lấy được thứ gì tốt.
Tại sao phải làm tổn thương lẫn nhau chứ.
Lục Mạn Mạn quyết định nói chuyện về cái gọi là cả hai cùng có lợi với anh.
Cô khoanh hai tay nhìn về phía anh: "Đồng chí Chu Nghiêm Phong, anh đang thật sự cần gì, anh nói anh cũng đã ba mươi hai tuổi, bình thường lại có áp lực công việc lớn như vậy, nếu anh không cân nhắc cho mình thì cũng phải suy nghĩ cho cơ thể của bản thân, cho dù có sao đi nữa thì một cô gái hoạt bát xinh đẹp vẫn tốt hơn đúng không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận