[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 303: Em Có Vui Không? (3)

Chương 303: Em Có Vui Không? (3)Chương 303: Em Có Vui Không? (3)
Chu Nghiêm Phong vừa bước lên xe thì đảo mắt nhìn xung quanh.
Tham mưu Hàn có hơi không tự nhiên khi đối diện với tầm mắt đó, trong lòng run rẩy, lo lắng cho túi tiền của mình vì đã dám vi phạm lệnh cấm cược.
Chu Nghiêm Phong nhẹ nhàng thu tâm mắt lại: "Lần sau không được vi phạm nữa."
Tham mưu Hàn vội nói: "Vâng, không có lần sau ạt"
Lôi Đại Siêu cũng nổi da gà khi chạm trúng cái nhìn ấy, nhưng nói cho cùng thì hai người cũng là đồng nghiệp, đồng chí Nghiêm Phong không hề trên cơ anh ta, vậy mà anh ta nhất thời bị ngứa miệng, rất muốn nhân cơ hội này chế nhạo vài câu, em dâu lâu rồi mới gọi điện hỏi thăm, sao không trò chuyện thêm một lát.
Bỗng nhiên anh ta đánh mùi bất ổn từ thái độ "cởi mở" của Chu Nghiêm Phong.
Đầu óc lóe lóe được tia sáng chân tướng, anh ta vội vàng nhô đầu ra chủ động nói: "Đồng chí Nghiêm Phong, tôi cũng không tái phạm nữa!"
Chu Nghiêm Phong có cũng được mà không có cũng không sao gật gật đầu, chỉ bảo tài xế khởi động xe đi.
Ô tô rất nhanh đã bắt đầu chạy. Lôi Đại Siêu cũng bất chấp nhích nhích người, ghé vào chỗ ngồi nhỏ giọng hỏi: "Ngày mai để tôi dẫn đội đào mìn đi sắp xếp nhiệm vụ làm bài tác nghiệp, có thể mời đồng chí đây dẫn họ về không?"
Chu Nghiêm Phong rất sung sướng đáp: "Có thể."
Quả nhiên khi tâm trạng khoan khoái, dễ chịu, hai người không mang thù hẳn gì với nhau, thì dễ nói chuyện hơn thật!
Lôi Đại Siêu cười ha ha.
Lục Mạn Mạn ngồi chờ trong phòng làm việc hồi lâu, sau đó mới ra ngoài, ngày đó cô đã đồng ý với giám đốc Từ làm nhà sản xuất cho một đội người mẫu sắp được thành lập, còn phải vẽ bản thiết kế và dựng quay chụp album quảng cáo cho họ.
Hôm nay là ngày đội người mẫu này tuyển người.
Cô bắt xe buýt đi đến nhà máy.
Sau khi giám đốc Từ kết thúc việc tra xét từ đầu đến chân cô, mới làm như không có chuyện gì hỏi: "Hôm nay gặp được chuyện vui gì sao?"
Lục Mạn Mạn nhíu mày: "Sao biết?"
Giám đốc Từ đáp: "Người gặp việc vui tinh thần thoải mái, tâm trạng cô hôm nay nhìn cực kỳ tốt."
Lục Mạn Mạn: ...
Rõ dữ vậy luôn sao?
Giám đốc Từ: "Rất rất rõ." Sau đó lại bổ sung thêm: "Y cười trên môi cô như quả lựu bị toét vỏ vậy, cười không ngậm miệng được..."
Sắc trời đã không còn sớm khi Lục Mạn Mạn hoàn thành xong công việc và rời khỏi nhà máy, giám đốc Từ còn nhờ thư ký lái xe đưa cô về Tiểu Dương Lâu.
Sau một năm kinh doanh thì dường như tiệm làm đẹp và tiệm cắt tóc của cô đã mất đi độ nóng với khách hàng, nhưng trái lại xưởng may mặc đã khôi phục trật tự sản xuất cũng bắt đầu chạy theo xu hướng thời trang mà ra mắt các mẫu quần áo mới.
Xung quanh đèn đuốc sáng trưng, công nhân ở xưởng vẫn chưa tan làm.
Lục Mạn Mạn sau khi trở về thì đi đạo quanh một vòng, bản thiết kế kiểu dáng trang phục bao gồm chất lượng vải hay tiêu chí sản xuất đều đã được cô kiểm tra kỹ lưỡng, đối chiếu xem không có øì sai xót mới cho phép xưởng sản xuất, bên cạnh đường dây sản xuất luôn có Thái Châu túc trực quan sát, nên cô cảm thấy rất yên tâm, chỉ đến nhìn tiến độ sản xuất một chút, rồi căn dặn Thái Châu khi tan làm nhớ đóng tắt điện, khóa cửa cẩn thận, sau đó rời đi.
Chiếc Citroan CX đáng yêu kia sau khi được cô lái thử chạy vòng vòng thì hiện đang nằm trên sân, đỗ ở trước nhà.
Lúc ấy có rất nhiều người vây xem, nhưng chủ nhân của xe là cô lại chưa được ngắm nghía nó kỹ lưỡng, vì thế khi đi ngang qua cô đã dừng chân thưởng thức nó một hồi lâu.
Đúng thật là một chiếc xe rất đẹp.
Dáng thân xe thấp đến lưng, thiết kế tạo hình hoàn hảo được kết hợp giữa sự thời thượng và sự lãng mạn của nước Pháp, cho dù xét theo mắt thẩm mỹ mấy mươi năm sau của cô, xe trông cũng cực kỳ sang trọng.
Ghế ngồi bên trong được bọc bằng da và nội thất thì hoàn toàn làm bằng nhôm cứng cáp, ở thời đại này mà độ xa hoa lại cao đến vậy, trang trí cũng rất xinh đẹp.
Nói tóm lại thì chiếc xe này của cô hoàn toàn đánh bại mấy mẫu xe cùng thời vào lúc này.
Kiếm tốt tặng anh hùng, xe sang trao người đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận