[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chuong 376: Than Mat (2)

Chuong 376: Than Mat (2)Chuong 376: Than Mat (2)
Lục Mạn Mạn và cô bé dậy muộn hơn một lúc, Chu Nghiêm Phong đã dậy rồi, vào phòng thì nhìn thấy cảnh đó, thật ra anh luôn cảm thấy Mạn Mạn nhà mình chẳng có chút nào là không ưa trẻ con, ngược lại còn đối xử kiên nhẫn, cho tụi trẻ nhiều tình yêu thương hơn người bình thường. Chỉ là, cô chịu tổn thương quá nặng nề từ khi còn nhỏ, luôn sợ sau này có chuyện gì đó xảy ra, không thể ở bên con, yêu thương con cả đời, để con phải chịu khổ, cho nên mới giải quyết vấn đề từ gốc rễ một cách cực đoan như vậy, dứt khoát không sinh con.
Thật ra, muốn cô thay đổi ý định cũng rất đơn giản, đợi đến khi bọn họ bên nhau từ ngày này qua năm khác, tình cảm ổn định rồi, anh trao cho cô nhiều cảm giác an toàn hơn nữa, chắc chắn con cái sẽ đến thuận theo lẽ tự nhiên mà thôi.
"Chi Chi dậy rôi à?"
Anh đi tới xoa xoa đầu Chi Chi, cũng không quên hỏi cô bé: "Có muốn xì xì không?"
Chu Chi Chi bò ra khỏi chăn, nói muốn.
Cô bé mặc áo may ô nhỏ xíu với quần cộc, Chu Nghiêm Phong mặc lại quần áo cho cô bé xong xuôi tử tế, bấy giờ mới bế cô bé vào phòng tắm, sau đó tiện thể cho cô bé đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi bế xuống dưới nhà giao cho mẹ, để cô bé ngồi chờ ăn sáng. Khi Chu Nghiêm Phong quay trở lại lầu, Lục Mạn Mạn vừa thức dậy, không có chút tỉnh thần nào, đang đánh răng trong phòng vệ sinh.
Chu Nghiêm Phong biết lại để cô chịu vất vả rồi, khiến cả đêm cô ngủ không được ngon, mí mắt hơi sưng húp lên.
Anh đi xuống nhà lấy cục đá để sẵn trong tủ lạnh của cô, chờ cô đánh răng xong thì lấy khăn mặt đưa cô, bảo cô rửa mặt, sau đó đỡ gáy cô, cầm viên đá được bọc trong khăn đắp mắt cho cô.
Lục Mạn Mạn thật sự rất thích được anh săn sóc, nhắm mắt tựa vào vai anh, vòng tay ôm thắt lưng anh.
Cho nên, lý do vì sao cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc trong cuộc hôn nhân này, chính là bởi anh quá săn sóc, cô làm tốt một chút, anh lại luôn nghĩ cách đền đáp cho cô tốt hơn, lúc nào cũng chú ý, quan tâm tới những nỗ lực của cô.
Nhưng cô cũng không ham mê sự ấm áp ấy quá mức, nhanh chóng bảo anh thu tay lại, đừng để đi làm muộn.
Chi Chi được cả nhà yêu thương bảo vệ, ban ngày lại trở vê không buồn không lo như trước, đi theo ông bà nội, chỉ là đến nửa đêm đi ngủ vẫn sẽ bừng tỉnh, khóc lóc đòi cha mẹ.
Sau đó, ngày nào Lục Mạn Mạn và Chu Nghiêm Phong cũng cùng ôm cô bé ngủ chung, cô bé mới không ầm ï nữa. Có điều, cũng may mà nửa tháng sau, Chu Thụy Phong lại có tin tức tốt, nói rằng sau tết là có thể trở về rồi, còn tiết lộ anh ấy sắp về đơn vị cũ làm việc.
Điều đó có nghĩa là họ đã thành công.
Trên báo chí với tivi còn chưa đăng tin tức gì, có thể loại tin tuyệt mật này phải đợi vài năm nữa mới công bố, nói rằng một năm nào đấy, quốc gia đã thí nghiệm thành công øì gì đó.
Lục Mạn Hương cũng gọi điện tới, ấn định ngày cưới là ngày 25 tháng Chạp, chờ Lục Mạn Mạn sang sớm sớm chút để chọn váy cưới cùng cô ấy.
Lục Mạn Mạn vội vàng bàn giao hết toàn bộ công việc trước tết âm lịch, cũng đã nộp đơn xin đến Hồng Kông thăm người thân từ lâu, cô sang đó không cần mang theo quá nhiều hành lý, bên chị gái đã chuẩn bị sẵn đầy đủ hết cho cô rồi, chủ yếu chỉ cần đến ngân hàng đổi chút đô la Hồng Kông để dùng cho tiện thôi.
Chu Nghiêm Phong biết cô luôn rất thận trọng, nhưng vẫn nhắc cô trước, sang đó thì ăn uống vui chơi thoải mái một chút cũng được, chỉ cần tránh xa các hoạt động nhạy cảm đó, chú ý tới hệ tư tưởng, bây giờ bên đó vẫn còn thuộc phạm vi nhạy cảm.
Lục Mạn Mạn hiểu, một thương nhân như cô đã có xu hướng theo cái lợi tránh cái hại từ trước, vốn dĩ cũng sẽ không đụng đến những thứ đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận