[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 517: Vui Mừng Khôn Xiết (3)

Chương 517: Vui Mừng Khôn Xiết (3)Chương 517: Vui Mừng Khôn Xiết (3)
Hai mắt Chu Chi Chi rưng rưng, không, không gặp được đứa bé cũng không sao, cô bé muốn nhìn thấy thím, là muốn nhìn thím.
Chu Thụy Phong nhắc nhở cô bé đã bắt đầu khai giảng rồi.
Chu Chi Chi khóc một tiếng đau lòng.
Cô bé khóc rất giỏi, không phải kiểu khóc ầm ï dậm chân muốn thế này muốn thế kia làm cho người khác mệt mỏi, mà là mở to hai mắt tủi thân nhìn ba lặng lễ khóc.
Chu Thụy Phong cũng rất yêu thương hai người con, hơn nữa hai năm đó không ở bên cạnh hai đứa nhỏ nên anh ấy luôn muốn bù đắp thiệt thòi cho bọn nhỏ, nhìn thấy con gái út như vậy thì lập tức không chịu nổi, an ủi thế nào cũng không an ủi được, cuối cùng đã thỏa hiệp.
Lúc đưa ba mẹ đến Dương Thành anh đã xin phép cho Chi Chi nghỉ cũng đưa cô bé tới đây.
Lần đầu Chu Bỉnh ghen tị với em gái đến đỏ mắt, tuổi còn nhỏ biết khóc quả nhiên rất có ưu thế...
Cậu không có ưu thế đó thì không có cách nào.
Cậu còn phải lo lắng về việc học cấp ba.
Tuy nhiên người không thể đi qua còn quà thì nhất định phải đưa đến, nhưng tặng quà gì mới tốt đây, thím cậu cũng không thiếu thứ gì. Cậu nhìn thấy trong lớp có bạn nữ lén lút gấp chuông gió nhiều màu sắc, tức là mua những dải màu có nhiều màu sắc khác nhau về gấp thành hoa sao hình bát giác hoặc những hình thù đẹp mắt khác, từ vòng sắt và vòng hoa được quấn quanh dải màu và xâu vào dây, phía dưới lại treo chuông nhỏ, ngón tay nhẹ nhàng gảy một cái, chuông gió sẽ vang lên tiếng leng keng leng keng.
Các cô gái rất thích những thứ nhỏ nhắn như vậy.
Chu Bỉnh nghĩ tới nghĩ lui càng hy vọng trong thời gian mang thai thím có tâm trạng tốt. Cậu lập tức học cách làm từ chỗ bạn học, sau thời gian giành một đêm lén lút gấp lại bỏ vào trong hộp nhỏ, nhờ ban mang qua.
Lục Mạn Mạn nhận được lập tức treo ở trên đầu giường, không ngờ lại rất vui vẻ.
Sau đó nói với Chu Nghiêm Phong, đừng nhìn cháu trai lớn của anh bình thường không nói một lời, sau này theo đuổi con gái cũng vô cùng.
Đêm đó Chu Nghiêm Phong lập tức chấn động, mất cả đêm làm cho cô một cái chuông gió dải màu lớn hơn đẹp hơn.
Treo cùng với cái của Chu Bỉnh thì vô cùng nổi bật.
"Đó mới là chồng em."
Anh đắc ý nói như vậy.
Lục Mạn Mạn suýt chút nữa cười chết mất, chưa từng thấy người nào trẻ con như anh.
Còn có một chuyện, lúc trước Chu Nghiêm Phong lo lắng ông bà Chu tới đây sẽ biết chuyện anh và Mạn Mạn tách ra, lại làm cho bọn họ lo nghĩ. Mạn Mạn mang thai là chuyện vui nên nhân cơ hội này sau khi bọn họ tới đây đối mặt thì thẳng thắn nói.
Ông bà Chu lập tức nổi giận ngay tại chỗ, chuyện lớn như vậy cũng dám giấu diếm, trong mắt còn có người làm ba mẹ như bọn họ không?
Hai người mãnh liệt phê bình con trai một trận, nhưng mắng tới mắng lui cũng không nói chuyện khác, cũng chỉ nắm lấy con trai vì không thành thật với họ.
Chu Nghiêm Phong vừa nghe biết đây là ba mẹ đang tránh nặng tìm nhẹ phô trương thanh thế, lập tức thành khẩn xin lỗi, đảm bảo không có lần sau. Hai người già theo bậc thang xuống, việc này đã cho qua như vậy.
Sau đó bà Chu âm thầm nói chuyện với Lục Mạn Mạn, từ nhỏ anh đã có suy nghĩ của riêng mình, mọi việc tự mình làm chủ, từ trước tới nay chỉ báo chuyện mừng không báo chuyện buồn với ba mẹ. Mọi chuyện anh đều làm tốt, bọn họ làm ba mẹ không có điều gì chê trách, cho anh cũng chỉ có thể là thấu hiểu.
Về việc anh và Mạn Mạn tách ra, bà Chu nói với Lục Mạn Mạn, cô còn trẻ, đợi đến khi cuộc sống qua lâu thì sẽ biết, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, con người không thể cả đời mọi chuyện như ý thuận buồm xuôi gió, một gia đình cũng như vậy.
Vợ chồng son cùng nhau sinh sống, đó là hai cá thể độc lập đang cọ xát để hợp lại, ngay từ đầu có thể bao dung hiểu biết lẫn nhau, đồng tâm hiệp lực để làm cho cuộc sống tốt đẹp là số ít, đại đa số hoặc là tôi theo cô, hoặc là cô theo tôi, cá tính đều mạnh mẽ, đều không muốn theo đối phương thì sẽ có mài giũa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận