[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 176: Ngoài Ý Muốn (1)

Chương 176: Ngoài Ý Muốn (1)Chương 176: Ngoài Ý Muốn (1)
Chu Nghiêm Phong không biết, có lẽ ngay từ đầu đã là cô rồi, tính cách và lý trí không thể quyết định mình sẽ thích kiểu người nào, chỉ có trái tim mới có thể, anh có thể vẽ ra mẫu người lý tưởng của mình, có thể quyết định bề ngoài tính cách, cao, lùn, béo, gầy của người đó nhưng không thể thoải khỏi sự lựa chọn tự nhiên và bản năng của trái tim.
Cô ấy tỏa sáng một cách độc nhất vô nhị.
Anh yêu sức sống mãnh liệt của cô, yêu sự nhiệt tình tự do không gò bó, yêu khuôn mặt trong sáng quyến rũ của cô.
Như vậy là đủ, lý trí bảo anh không nên yêu, nhưng lý trí cũng nói cho anh biết, anh chỉ muốn yêu một người phụ nữ như vậy, muốn cô trở thành người yêu của anh, trở thành tri kỷ của anh, trở thành người thân của anh, và là mẹ của các con anh.
Cô ấy có thể là một con chim, nhưng cuối cùng anh vẫn là cái cây cho cô trở vê.
Dùng thân thể làm mồi nhử, dùng tình yêu làm lưới, cũng muốn giữ cô ở lại bên cạnh mình.
Sau khi tiễn Thái Châu đi rồi, Lục Mạn Mạn ở lại xem háo đơn xuất nhập hàng và các loại biên lai vừa mang đến, đang định xuống lầu xem cửa hàng làm đẹp, nhưng khi đứng dậy liếc nhìn ra ngoài cửa sổ đã nhìn thấy ở ngoài cổng, Lục Mạn Hương đang nói chuyện với một người đàn ông, anh ta cao gầy, đeo một cặp kính đen, trông rất bảnh bao, khi nói chuyện với Lục Mạn Hương, anh ta có vẻ hơi lo lắng thận trọng, thỉnh thoảng lấy tay đẩy kính lên mũi..
Khi Lục Mạn Hương trở vào, Lục Mạn Mạn tò mò hỏi: "Đó là ai vậy?"
Lục Mạn Hương có chút xấu hổ: "Là.. anh kỹ thuật viên đó."
Lục Mạn Mạn nhớ lai lúc trước ở nông trường có một kỹ thuật viên mới đã từng giúp đỡ chị gái cô, người chồng cũ rác rưởi của chị gái cô đã lấy cớ đó để đánh đập Mạn Hương.
Lục Mạn Hương dường như sợ em gái hiểu lầm gøì đó nên vội vàng nói: "Anh ấy đến đây có chút việc, là do chuyện lần đó khiến chị bị... anh ấy thấy có lỗi nên ghé qua xem chị đang sống thế nào."
Lục Mạn Mạn dường như đã nhận ra điều gì đó, hỏi cô ấy: "Làm sao anh ấy biết chị ở đây?"
Lục Mạn Hương: "Hình như là anh ấy có quen biết bên công an nên hỏi được."
Lúc trước khi chuyện ly hôn xảy ra, Lục Mạn Mạn đã yêu cầu Chu Nghiêm Phong chuyển hộ khẩu của chị gái đến căn nhà này, nếu từ quan hệ với đồn công an nghe ngóng quả thực có thể hỏi thăm được thông tin.
Nhưng mà...
Lục Mạn Mạn bóp cằm liếc nhìn chị gái: "Chỉ để xem bây giờ chị sống thế nào, anh ấy cũng cố gắng quá rồi."
Lục Mạn Hương đỏ bừng mặt, lắp bắp nói: "Không phải như em nghĩ, anh ấy chỉ là tiện đường..."
Chị gái này đúng là quá đơn giản, không có chút kinh nghiệm yêu đương nào, ngay cả mấy trò của đàn ông cũng không hiểu.
Lục Mạn Mạn sờ lên mặt cô ấy, giáo huấn: "Có phải như em nghĩ không sẽ sớm biết thôi nhưng nếu anh ấy thực sự quan tâm đến chị, lúc trước khi chị bị nhà chồng ngược đãi, anh ấy nên ra mặt, không phải tới bây giờ mới tới nói lời xin lỗi."
Lục Mạn Hương vẫn nói: "Em hiểu lầm rồi, thật sự không có gì mà, anh ấy chỉ tiện đường ghé qua thăm chị một chút thôi."
Lục Mạn Mạn cũng không muốn tranh luận với cô ấy về chuyện này nữa nhưng đột nhiên nhớ ra, cười hỏi: "Chị, chị muốn tìm đối tượng như thế nào?"
Lục Mạn Hương bị hỏi như vậy thì choáng váng, cô ấy chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, một người phụ nữ lấy chồng lần thứ hai còn muốn tìm đối tượng như thế nào, cô ãy....
Lục Mạn Mạn liếc qua đã nhìn thấu những gì cô ấy đang nghĩ: "Phụ nữ lấy chồng lần thứ hai thì đã sao? Ngay cả phụ nữ lấy chồng thứ ba, thứ tư cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc. Những quy tắc khuôn phép mà chị đã phải tuân theo từ khi còn nhỏ khiến chị trở thành một người phụ nữ dịu dàng thục đức, chẳng qua là những người đàn ông đó muốn một người vợ như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận