[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 463: Về Nhà (1)

Chương 463: Về Nhà (1)Chương 463: Về Nhà (1)
Quan hệ của cô và Chu Nghiêm Phong mới vừa tốt lên một chút, mặc kệ là có khả năng hay không, đều tuyệt đối không cho phép có người đến đây phá hư.
Lục Mạn Mạn cũng không cố ý nghĩ Hoàng Bảo Câu tệ như thế, nhưng cô biết Hoàng Bảo Câu quấy rầy cô đến nhường nào, cô sợ bây giờ cậu ta không rõ nội tình sẽ lại bám lấy cô, làm chuyện xấu cho cô.
Lúc trước Chu Nghiêm Phong rất hận "cái tên tiểu bạch kiểm ở khách sạn Cẩm Giang kia", cô từ Hồng Kông trở về khu động đất tìm anh, anh lại nhắc đến họ Hoàng.
Có thể thấy được anh có bao nhiêu canh cánh trong lòng.
Lục Mạn Mạn không muốn anh lại có thêm khúc mắc nữa, càng không nghĩ đến sẽ có thêm hiềm khích giữa hai người.
Sau khi giải thích với A Hiển xong, lập tức thúc giục A Hiển nhanh chân lên, sau đó định gọi điện thoại lại cho chị, để thông báo tình huống bên mình.
A Hiển tuy mới theo Lục Mạn Mạn không bao lâu, nhưng luôn nghe theo lời sai khiến của Lục Mạn Mạn, cô nói cái gì thì chính là cái đó, chưa từng có hai lời. Lân này lại đứng tại chỗ không đi, vẻ mặt vừa do dự vừa khó xử: "Cô hai, cứ đuổi Hoàng thiếu gia đi như vậy có phải là có chút..."
A Hiển muốn nói là vô tình.
Lục Mạn Mạn liếc nhìn sang, cậu ta lập tức ấp a ấp úng, ngay sau đó, sửa lời nói: "Nếu không ngài vẫn nên gặp mặt cậu ta, nói rõ ràng cho cậu ta biết, nói không chừng cũng khiến cậu ta hết hi vọng."
Lục Mạn Mạn biết bọn họ là người quen cũ, Hoàng Bảo Câu là người tốt, ai cũng có vài phần giao tình với cậu ta, ai cũng muốn nói lời tốt đẹp cho cậu ta.
Nhưng cũng không nhìn xem là lúc nào!
Lục Mạn Mạn không nói gì nữa, chỉ nhắc nhở: "Nếu không thì sao không hỏi cô gia của cậu xem, xem anh ấy nói gì?"
Lúc này A Hiển đột nhiên nhớ đến ánh mắt sắc lạnh như đao của nhà mình, sau lưng bỗng nhiên thấy lạnh, sắc mặt thay đổi.
"Bây giờ tôi đi tìm cách gọi Hoàng công tử về!"
Cậu ta nói xong thì vội vã đi.
Bây giờ Lục Mạn Mạn mới gọi điện thoại cho chị một lần nữa.
Lục Mạn Hương từ chỗ của cậu biết được tin Chu Nghiêm Phong và cô đã hoà hảo, cũng muốn gọi điện thoại cho cô.
Đến nay, trong lòng Lục Mạn Hương vẫn còn cảm thấy ay náy với Chu Nghiêm Phong, lúc cô ay còn ở Tiêu Dương Lâu, thì biết trong mắt của Chu Nghiêm Phong đều là em gái của mình, không thể nào yêu em gái mình được.
Cô ấy vẫn luôn cảm thấy rằng, nếu không phải lúc trước em gái đến Hồng Kông tham gia hôn lễ của mình, thì hai người sẽ không mỗi người một ngả.
Cho nên lúc biết được hai người đã hoà hảo, cô ấy còn vui hơn so với bất cứ ai khác.
Hai chị em nói một hồi lâu rồi mới cúp máy.
Bùi Cẩm và Lý Tri Phương đi đảo Sa Diện chơi, Lục Mạn Mạn tiết kiệm được chiêu đãi, sau khi gọi điện cho chị xong thì gọi thư ký đến nói về việc công tác.
Hai năm trước, Dương Thành và hơn chục thành phố bên trong bị chỉ định thành thành phố mở ven biển, phê chuẩn thành lập khu khai phá kinh tế kỹ thuật.
Gần đây, Dương Thành sẽ tổ chức một hội nghị khu phai phá, về hạng mục của khu khai phá, sẽ có động thái lớn.
Lục Mạn Mạn yêu cầu thư ký theo dõi vấn đề này.
Thư ký ở bên này cũng đưa tin cho cô rằng chính quyền thành thị sẽ tổ chức tiệc rượu xúc tiến thương mại, mời đầu tư thị trường bên ngoài vào tham gia. Lục Mạn Mạn đồng ý, thấy đã muộn rồi mà A Hiển vẫn chưa trở về, thì biết Hoàng Bảo Câu chắc chắn khó chơi, sợ là không tiễn đi dễ dàng như thế.
Ai biết được cậu ta có chạy đến khách sạn hay không.
Cô quyết định không đợi nữa, gọi thư ký giúp cô thu thập hành lý và văn kiện, cũng không quên gọi cơm chiều, gọi đồ ăn cho cô và Chu Nghiêm Phong, đồng thời yêu cầu khách sạn chuẩn bị đồ ăn gói trong hộp thức ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận