[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 473: Cảm Giác Của Cô (2)

Chương 473: Cảm Giác Của Cô (2)Chương 473: Cảm Giác Của Cô (2)
Lục Mạn Mạn bị anh nhìn như vậy, khen đến cuối cùng hai má đều ửng đỏ, bên tai cũng nóng lên.
Thấy cô khẽ cắn đôi môi mềm mại, Chu Nghiêm Phong bình tĩnh, anh chắc chắn lời cô nói là thật, bèn cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô.
Lục Mạn Mạn có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của anh, nghĩ có lẽ anh chỉ muốn cô khen ngợi mình, cảm giác xa lạ trong lòng cô nhanh chóng vơi đi.
Tắm rửa xong, Chu Nghiêm Phong đi mua bữa sáng.
Lục Mạn Mạn để tóc dài nửa ướt buông xõa, mặc bộ đồ ngủ bằng vải bông cũ, trước khi ra ngoài, Chu Nghiêm Phong bảo cô về giường ngủ một lát, cô nằm một lúc thì chán, đứng lên đi loanh quanh trong nhà.
Chu Nghiêm Phong nói anh ở một mình nên lười trang trí, nhưng trong phòng ngủ vẫn có tủ quần áo kết hợp rất thịnh hành lúc bấy giờ, Lục Mạn Mạn có bàn trang điểm mới, tủ quần áo và giường mới.
Ngay trên đầu giường treo một bức ảnh cưới khổ to của hai người, giống bức trong tòa nhà hai tầng ở thành phố Thiên Khánh.
Rèm cửa màu xanh nhạt, bên trên thêu hai con phượng hoàng đuôi hồng đuôi vàng, khiến căn phòng ngủ trở nên vô cùng ấm áp.
Lục Mạn Mạn luôn đánh giá cao thẩm mỹ của Chu Nghiêm Phong, cảm thấy phòng ngủ không cần trang trí thêm nữa, nhưng sắp hết năm, nên mua thêm hai bộ chăn ga gối đệm, sau đó dán lên cửa sổ thủy tỉnh phòng ngủ hai cái song cửa màu đỏ tươi tràn đầy không khí vui mừng, náo nhiệt của ngày lễ.
Các phòng khác không cần thay đổi nhiều, đơn giản như vậy cũng tốt, nhưng vẫn có thể bọc cho sô pha một cái vỏ đẹp, TV tủ lạnh đật vảy ren, thay một tấm khăn trải bàn chỗ bàn cơm.
Trước đây ở thành phố Thiên Khánh, nhà Lục Mạn Mạn được dì Điền trang trí như vậy, nhà người khác cũng phủ vải khắp nơi, dù hơi phèn nhưng ngôi nhà lại trông rất ấm áp.
Là sự ấm áp độc đáo của thời đại này.
Lục Mạn Mạn cũng muốn ngôi nhà này được ấm cúng như thế, cô đi quanh nhà vài vòng, viết ra những thứ cần thay đổi rồi đi đến cửa sổ ở phòng khách.
Dọc cửa sổ đặt mấy chậu hoa.
Tay Lục Mạn Mạn gảy phiến lá dày cộp, thấy đất trong chậu hơi khô thì xách bình nước tưới nước cho từng chậu hoa.
Chúng được Chu Nghiêm Phong một tay trồng nên.
Tối hôm qua Lục Mạn Mạn hỏi anh, hắn cảm thấy trong nhà không có hơi người mới trồng hoa, còn có một nguyên nhân khác, đại khái là do anh phải làm việc cả ngày, ngoại trừ khiến cơ thể cảm thấy mệt mỏi dẫn đến bệnh tật thì không giải quyết được việc gì, nuôi hoa cũng vì tốt cho tâm trạng, anh muốn bình tĩnh lại.
Đối với hoa anh trồng, Lục Mạn Mạn càng yêu ai yêu cả đường đi lối về, cảm xúc của anh đều được ghi lại ở đây.
Chu Nghiêm Phong trở lại với bữa sáng, vừa leo cầu thang vừa gật đầu xuống với một nụ cười nhẹ.
Có lẽ ở dưới lầu có người chào hỏi anh.
Lục Mạn Mạn nhìn thấy anh qua cửa kính liền chạy ra mở cửa cho anh.
Chu Nghiêm Phong rất nhanh đã xuất hiện trước cửa, vừa bước vào đã nắm lấy tay cô, dẫn cô vào phòng bếp lấy bát đũa.
Lục Mạn Mạn dắt anh ra ngoài, bát đũa cô đã dọn xong.
Sáng sớm nên tiết trời se lạnh, ngón tay Chu Nghiêm Phong hơi lạnh, Lục Mạn Mạn bảo anh ngồi vào bàn ăn, rót cho anh một cốc nước nóng để anh uống ấm bụng.
"Ăn cơm xong có nên gọi điện về nhà không?"
Chu Diên Phong không đến nhà ăn mà mua bữa sáng ở ngoài, một phần hoành thánh, một phần cháo hải sản, còn có bánh cuốn rau tía và bánh ngô. Lục Mạn Mạn bưng cháo hải sản tới chỗ mình, hoành thánh thì kéo đến chỗ Chu Nghiêm Phong, bỏ thìa vào rồi vừa hỏi như vậy.
Tối hôm qua hỏi Chu Nghiêm Phong mới biết anh tìm một nữ sinh đại học khoa phát thanh có âm sắc gần giống cô, hàng tháng gọi điện thoại về nhà, Lục Mạn Mạn nói hợp đồng của anh với nữ sinh đại học có thể kết thúc được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận