[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 357: Không Có Kết Quả Rồi? (2)

Chương 357: Không Có Kết Quả Rồi? (2)Chương 357: Không Có Kết Quả Rồi? (2)
Chu Nghiêm Phong chỉ cười mà không nói gì.
Lục Mạn Mạn nói: "Cứ nói xem có thoải mái hay không đi mài!”
Chu Nghiêm Phong nói rất chắc nịch: "Thoải mái."
Nhưng lại nhanh chóng kéo cô vào lòng, hôn lên môi và không cho phép cô hỏi nhiều thêm câu nào nữa, bởi vì nào chỉ có thoải mái thôi đâu.
Có nhiều cảm nhận mà anh đều không có mặt mũi nào nói rõ ra được.
Lúc này bao cao su đã được giặt sạch sẽ, phơi khô và rắc thêm chút phấn rôm để lần sau còn dùng được tiếp, mấy ngày trước Lục Mạn Mạn đã trải qua một phen lo lắng thấp thỏm, nên lần này không dám trực tiếp giải tỏa như lần trước anh trở vê nữa, mà muốn anh đeo nó từ đầu đến cuối, tóm lại cần phải hết sức cẩn thận.
Chu Nghiêm Phong cũng nhìn ra sự thận trọng và tỈ mỉ của cô.
Tuy nhiên, chỉ tiết nhỏ này cũng không thể ảnh hưởng đến tình cảm của hai người, sau đó Chu Nghiêm Phong vào phòng tắm giặt sạch sẽ hai chiếc bao cao su, lúc bình thường Lục Mạn Mạn hay nằm ở trên giường, nhưng lần này mới không được bao lâu lại chạy đến phòng tắm để kiếm anh, ôm lấy eo anh từ phía sau lưng rồi cọ cọ mấy cái, như thể không muốn rời xa anh thêm một phút giây nào nữa.
Chu Nghiêm Phong lau tay, xoay người ôm lấy nàng: "Làm sao không ngoan ngoãn đợi ở trong phòng?”
Lục Mạn Mạn đáp: "Em muốn nhìn xem anh rửa như thế nào!"
Dường như là sợ anh không tin, còn nói thêm: "To mò, chưa nhìn thấy bao giờ!"
Chu Nghiêm Phong bật cười, nhìn thấy đôi chân trần không mang dép của cô, sợ cô bị lạnh, liền bế cô lên, hai chân quắp chặt trên lưng anh, sau đó bế cô quay vê phòng ngủ, thả vào trong chăn.
Anh hôn lên môi cô, nhìn vào mắt cô rồi bỗng nhiên nói: "Nếu bây giờ anh cầu hôn thì em có đồng ý hay không?"
Anh nói ra lời này hết sức đột ngột.
Trái tìm Lục Mạn Mạn đập thình thịch, khuôn mặt nhanh chóng đỏ bừng, cô thử tưởng tượng cảnh kết hôn với anh, hiện tại vấn đề sinh con đã được thương lượng và giải quyết ổn thỏa rồi, tóm lại mặc kệ sau này có như thế nào, thì hiện tại cô cũng tình nguyện, rất tình nguyện, nên đương nhiên là sẽ đồng ý
Nhưng lời này phải nói ra kiểu gì đây?
Anh hỏi như vậy nhưng cũng không phải lời cầu hôn nghiêm túc, nếu cô đồng ý quá mức hào hứng, chẳng phải sẽ khiến người ta cảm thấy quá ghét kết hôn hay sao!
Nàng cắn môi rồi đáp: "Anh thử một lần chẳng phải sẽ biết thôi sao.
Lục Mạn Mạn cảm thấy cô nói đã đủ rõ ràng rồi, lúc ấy Chu Nghiêm Phong nhìn cô với ánh mắt trìu mến, dịu dàng, anh ầm ờ rồi 'ừ' một tiếng, hiển nhiên là anh hiểu được ý tứ của cô.
Nhưng mấy ngày kế tiếp đều không thấy anh có bất kỳ biểu hiện gì.
Cũng không hề đề cập lại vấn đề này thêm nữa.
Sang ngày thứ hai, kinh nguyệt của Lục Mạn Mạn khoan thai đến trễ, anh lấy ra tấm lá bùa của dì ra vỗ nhẹ, nói là có chút tác dụng.
Lục Mạn Mạn thậm chí còn không biết anh lấy được nó từ bao giờ.
Hỏi anh, anh chỉ nói về sau mình sẽ đi thỉnh giúp cô.
Lục Mạn Mạn dở khóc dở cười.
Sau này chung sống hòa hợp tốt hơn trước, chỉ cần được ở cùng nhau liền sẽ như hình với bóng, chính là, buổi tối anh cần ở trong phòng làm việc học tập hoặc xử lý văn kiện, hay là biên soạn cuốn sách giáo dục ở tuổi dậy thì kia, Lục Mạn Mạn đều sẽ ở bên cạnh đồng hành cùng anh, chờ anh xong việc rồi cùng nhau trở về phòng.
Trái lại anh cũng giống như vậy, chiếc xe Citroen được dành riêng để cô lái những lúc cần ra ngoài xử lý công việc, hàng ngày anh chở cô đến Tiểu Dương Lâu bằng chiếc xe Jeep, sau đó khi tan làm lại đến đón cô, không cho phép cô tự lái xe mà nhất định phải đợi anh đến đón mới được.
Luôn cố gắng thu xếp để về nhà ăn cơm cùng cô mỗi bữa, giám sát việc ăn uống của cô, giám sát cô uống thuốc, cực kì quan tâm, ân cần đến không ngờ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận