[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 541: Ngoại Truyện (8) - Hoàn

Sau khi yến tiệc kết thúc, Lục Mạn Mạn và Chu Nghiêm Phong tiễn khách khứa địa phương ra về. Chu Nghiêm Phong chỉ sợ cơ thể vợ mệt mỏi, bảo cô về phòng nghỉ ngơi trước, còn lại đều giao cho anh.
Lục Mạn Mạn làm sao có thể nghỉ ngơi, quay đầu đã bị Lý Tri Phương Bùi Cẩm, Thái Hiểu Phân, còn có cả Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu trong khu nhà ở tới cười đùa kéo đi.
Các chị em tụ tập trong phòng nghỉ ngơi náo nhiệt không ngừng.
Buổi tối Lục Mạn Mạn cảm giác căng sữa mới trở về phòng, Chu Nghiêm Phong đã sắp xếp xong cho các khách khứa đến từ nơi khác ở lại.
Lúc đó khách sạn Cẩm Giang cũng là khách sạn xa hoa số một số hai trên toàn quốc, vòi nước mạ vàng, bồn cầu tự hoại, giấy vệ sinh trong phòng đều mềm mại hơn trên thị trường.
Phòng này là một căn phòng sang trọng, là hình thức một căn hộ, bên ngoài có ghế sofa và bàn trà để tiếp khách, bên trong là phòng ngủ.
Bởi vì vừa ra khỏi cữ Lục Mạn Mạn đã đi làm luôn nên không thể tự mình cho bọn nhỏ bú sữa. Mỗi ngày cô đều vắt sữa trước rồi để trong tủ lạnh. Lúc cô trở về phòng, Chu Nghiêm Phong vừa mới lấy sữa mang tới để trong tủ lạnh của khách sạn ra dùng nước am ngâm, cho hai đứa nhỏ ăn no rồi dỗ chúng ngủ.
Khi đi vào Lục Mạn Mạn đã nhìn thấy hai đứa nhỏ đang ngủ ngọt ngào trên giường lớn.
Bởi vì vừa mới uống sữa ngủ nên khóe miệng chúng vẫn còn chút vết sữa.
Chu Nghiêm Phong đang đứng bên giường khom lưng xuống cầm khăn tay lau vết sữa cho hai đứa nhỏ.
Lục Mạn Mạn ôm eo anh từ phía sau.
Chu Nghiêm Phong nói:
"Đã về rồi sao?"
Sau đó xoay người ôm lấy vợ mình, đang muốn nói hiện tại thời gian còn sớm, thật vất vả cô mới có cơ hội tụ tập với các chị em, sao không trò chuyện nhiều thêm một chút?
Lục Mạn Mạn hừ một tiếng, nhấc hai bàn tay to của anh lên.
Chu Nghiêm Phong cảm thấy hơi ướt, à, hiểu rồi.
"Để ông xã giúp em."
Anh nhẹ nhàng cắn tai cô.
Quả thật anh giúp cô, sau khi giúp xong còn dẫn cô vào phòng tắm tắm rửa, tắm rửa toàn thân thơm tho. Nhưng sau khi đi ra lại giữ chặt tay cô, nhìn thấy hai đứa nhỏ còn ngủ say trên giường lớn thì lập tức tắt đèn kéo cửa trượt trong phòng ngủ lại, sau đó mạnh mẽ bế ngang Lục Mạn Mạn đi đến bên sô pha.
Lục Mạn Mạn biết anh muốn làm gì.
Bác sĩ đã nói sau giai đoạn sinh nở là có thể ở chung phòng, nhưng đừng nghĩ Chu Nghiêm Phong không muốn nên vẫn không đưa ra yêu cầu mà là lúc trước Lục Mạn Mạn đã trêu ghẹo anh, nói anh chờ một chút, chờ cơ thể cô khôi phục tốt hơn một chút, không vội vàng trong nhất thời nửa khắc.
Lúc này tất mọi thứ đều tốt rồi.
Chu Nghiêm Phong ôm người vào lòng, môi di chuyển trên cổ và tai cô, khi hai mắt Lục Mạn Mạn ngấn nước nhìn về phía anh, bàn tay anh nâng cổ cô lên, mới hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
Anh cực kỳ dịu dàng thong thả, nhưng sau đó lập tức không chút thương tiếc mà lăn qua lăn lại.
Hết lần này đến lần khác, Lục Mạn Mạn đều ô ô đẩy anh ra, hỏi rốt cuộc anh muốn thế nào.
Anh hỏi cô, rốt cuộc lương thực dư thừa nhà địa chủ có nhiều không?
Ồ, hóa ra là cô bị ghi hận.
Nhưng Lục Mạn Mạn nào dám nói anh lòng dạ hẹp hòi, đứt quãng thừa nhận, ừm, nhiều, rất nhiều, sau đó nói với anh rất nhiều lời tốt, nói thu lại nghi ngờ lúc trước, cô tin tưởng cái eo này của chồng cô, cho dù là ông lão 70 đến 80 cũng đủ dùng, nhất định đủ dùng, sau đó ừm, ông xã thật tuyệt vời...
Chu Nghiêm Phong nhìn hai mắt vợ mình ngấn nước, tóc rối bời thì rất nhanh lập tức cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận