[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 183: An Toàn (1)

Chương 183: An Toàn (1)Chương 183: An Toàn (1)
Chu Nghiêm Phong cũng đến xem xét một chuyến vào giữa trưa, đề nghị ngày nào sau khi tan việc cô cũng phải kiểm tra số lượng người, phải để ý xem có những ai đến, còn hiếm khi chủ động nói mãy câu cùng Thái Châu, còn lấy ra hai gói thuốc lá, là loại thuốc mà quan chức cấp tỉnh thường hút, cũng không biết nói gì với Thái Châu mà anh ấy lại biểu hiện là mình sẽ giúp đỡ Lục Mạn Mạn thật tốt.
Trước khi đi còn bảo Lục Mạn Mạn không bằng về nhà mình với chị gái trong thời gian ngắn, dù sao thì trong khu nhà cũng an toàn, còn có xe đưa đón thuận tiện.
Lục Mạn Mạn uyển chuyển từ chối, lúc đó bà cụ biết chị gái cô ly hôn thì còn đặc biệt tới thăm chị gái cô một chuyến, hai người ở chung đều rất lúng túng, chị gái cô sẽ không đồng ý qua đó ở.
Sau khi Chu Nghiêm Phong rời đi thì Lục Mạn Mạn nhắc chuyện này với chị gái mình, quả nhiên là Lục Mạn Hương không chịu đi.
Thái Châu nhanh chóng lắp đặt cửa sắt trên tầng ba thật tốt, Lục Mạn Mạn bảo anh ấy thông báo với tất cả mọi người, về sau không chỉ điểm danh vào buổi sáng mà buổi tối tan việc cũng phải điểm danh, sẽ điểm danh ở cửa chính, phòng ngừa có người nước đục béo cò lén đi vào.
Thái Châu cầm hai gói thuốc của Chu Nghiêm Phong, lại nhận được lời thăm hỏi cùng cổ vũ từ thủ trưởng, ít nhiều cũng có chút áp lực, trước khi đi còn tỉ mỉ đi kiểm tra lầu trên lầu dưới một vòng, sau khi xác định không có gì thì mới tạm biệt Lục Mạn Mạn, rời khỏi căn nhà.
Phần lớn người ở cửa hàng thẩm mỹ bên này là phụ nữ, lúc ban ngày nhìn thấy trên lầu có cửa sắt, lại có đồng chí công an ở đồn cảnh sát tới thì muốn tìm hiểu xem có chuyện gì xảy ra.
Giữa trưa lại nhìn thấy chồng của bà chủ đi tới, trên người mặc áo khoác quân phục, dưới chân đi bốt da, khuôn mặt anh tuấn, thân hình cao lớn kiên cường, ai cũng đỏ mặt đến mang tai, mãi đến khi người đi thì bọn họ mới đỏ mặt nói nhỏ với nhau.
Chỉ có Lý Nguyệt là không quan tâm.
Lúc tan làm điểm danh thì không hài lòng nói với người bên cạnh: "Lần này lại còn phải điểm danh sau khi tan làm, bọn họ đang coi chúng ta là phạm nhân mà trông giữ sao?"
Người bên cạnh quay đầu liếc nhìn cô ta một cái, cau mày nói: "Chị Lý đang nói gì vậy, bình thường chị Man Man cũng không bạc đãi chúng ta, người ta chỉ muốn an toàn cho nên mới điểm danh mà thôi, chị cũng không mất gì."
Có người phụ hoạ: "Đúng vậy, trong xưởng, sau khi tan làm mà đội an ninh ở đó vẫn còn canh cổng kiểm tra từng người một, tại sao chị lại không nói nhân viên trong công xưởng là tù nhân?"
Có người nói: "Mọi người không đọc báo ngày hôm qua sao, mấy ngày nay đều có trộm cướp tìm hiểu địa hình vào ban ngày, sau đó sẽ tiến hành vào ban đêm, chị Man Man cẩn thận một chút là tốt."
Lý Nguyệt không thấy ai đứng về phía mình thì điểm danh xong, hậm hực rời đi.
Sau khi về khu nhà ở ngoài thành thì lập tức bị chồng kéo vào trong nhà đóng cửa lại hỏi: "Đã bao nhiêu ngày rồi, cuối cùng thì em đã tìm thấy chỗ bọn họ để tiền chưa?"
Lý Nguyệt tức giận: "Tìm gì mà tìm, Lục Mạn Mạn kia tỉnh muốn chết, vốn là bình thường đã không cho người ta lên lầu, hôm nay còn dựng một chiếc cửa sắt ở bên trên, quỷ mới biết vì sao hôm nay công an đi tới.. Em còn đang lo lắng, sợ một ngày nào đó mình sẽ bị bắt. Hơn nữa em thấy cô ta tỉnh vi như vậy, vốn là không để bao nhiêu tiền ở trong nhà, đều mang đi đến ngân hàng hết..."
Còn chưa dứt lời thì chồng của cô ta "bốp" một tiếng, ném khăn mặt trong tay xuống đất, giận tím mặt: "Chẳng lẽ cứ để cô ta lừa gạt chiếc vòng vàng mẹ anh vô ích như vậy, còn lấy đi bức tranh gia đình của chúng ta như vậy sao? Anh không nhịn được chuyện này!"
Lý Nguyệt bị dọa đứng tại chỗ một lúc, sau đó cầm khăn mặt lên: "Anh nói nhỏ một chút, sợ người khác không nghe thấy sao."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận