[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 90: Tôm Tôm Tôm! (2)

Chương 90: Tôm Tôm Tôm! (2)Chương 90: Tôm Tôm Tôm! (2)
Ba ruột của Lục Mạn Mạn đã cưới qua mấy bà vợ, theo lý mà nói thì cô cũng không thích nhân vật mẹ kế này, nhưng trên thực tế thì Lục Mạn Mạn không có bất kỳ mâu thuẫn gì với người mẹ kế này.
Dù về mặt luật pháp hay là đạo lý làm người, người đàn ông mất vợ hoặc ly hôn, phụ nữ mất chồng hoặc đã ly hôn, đều có quyền tìm một nửa khác để bắt đầu lại cuộc sống mới.
Cho tới bây giờ Lục Mạn Mạn chưa bao giờ khó chịu với mẹ kế hay ba dượng, điều cô ghét nhất là những người giống như ba mình, có hai đồng tiền bẩn trong tay, là đổi tới đổi lui ba bà vợ, sinh ra một đám em trai em gái cho cô. khiến bầu không khí trong nhà ngột ngạt bức bối, ngày nào cũng có trình diễn màn kịch mày tranh tao đoạt.
Trong gia đình Đinh Tú hoàn toàn không tồn tại cái vấn đề như vậy.
Trước kia ông lão đã sắp xếp công việc cho hai con trai và một con gái, giúp chúng thành gia lập nghiệp, đồng thời phân chia tất cả các cổ phần cần thiết.
Hơn nữa ở bên cạnh Lý Chí Phương đã ở cái tuổi đó thì không thể có con, dù sao cũng tìm cho mình một người bạn đời, vẫn là tìm một người trẻ tuổi, có thể hầu hạ mình.
Con cái bọn nó có lén lút không vui cũng chẳng sao, còn có chuyện gì không hài lòng nữa.
Dì Điền bây giờ cũng có cùng suy nghĩ với Lục Mạn Mạn: "Đinh Tú đúng là không biết tốt xấu, lúc trước cơ thể mẹ cô ta không tốt, luôn phải nằm trên giường bệnh, khi lâm chung cũng đã nói với các con của mình, nhiều năm như vậy mà bà ấy không làm tròn bổn phận của một người vợ, để cho ba bọn họ khổ sở, khi bà ấy đi rồi, thì hãy để ông lão đi tìm người khác, còn bảo bọn họ phải đối xử thật tốt với người ta. Kết quả là ông lão tìm Lý Tri Phương, bọn họ sợ người ta còn trẻ tuổi, sẽ làm bọn họ mất mặt, nói xấu Lý Tri Phương khắp nơi, khiến cho tất cả mọi người đều không chào đón Lý Tri Phương... Bây giờ ông lão đang nằm trên giường bệnh, hai đứa con trai không nói được lời nào, cái cô Đinh Tú kia cũng dành thời gian đến bệnh viện xem, rồi đi về lấy quần áo để thay, người canh giữ giường bệnh còn không phải là Lý Tri Phương à..."
Cho nên nói Lý Chí Phương tham lam cái gì, tham lam cung phụng ông lão sắp gần đất xa trời nhà bọn họ à?
Trong lòng dì Điền đều là lời kêu oan cho Lý Tri Phương.
Lục Mạn Mạn không tiện đánh giá về sự lựa chọn của Lý Tri Phương, biết rõ tình hình trước mắt của Lý Tri Phương, chủ đề này cũng dừng lại ở đây.
Cô đến thị trường tự do không hoàn toàn để mua nguyên liệu nấu ăn, mà mục đích chủ yếu là để tìm người.
Suốt đường đi đều quan sát xem có người nhàn rỗi nào đang chờ để làm việc nặng nhọc không.
Kết quả là chợt thấy có người bán tôm.
Trong hai cái xô nhựa chứa đầy tôm, mặc dù kích thước không to lắm, nhưng được ở chỗ tươi ngon.
Cô đến gần hỏi: "Bán thế nào vậy?"
Người bán hàng ăn mặc như một người nông dân, tay vừa cầm cây đòn gánh vừa lau mồ hôi, ngẩng đầu nhìn lên chợt thấy một cảnh tượng tuyệt đẹp, một khuôn mặt động lòng người, đôi môi hồng nhuận hé mở, hàm răng trắng nõn hơi lộ ra, giọng nói ngọt ngào và dễ chịu còn hơn cả giọng của các nữ diễn viên trên TV cả khuôn mặt ngay lập tức đỏ bừng lên.
Hồi lâu sau mới lắp bắp nói: "Hai tệ, hai tệ một cân."
Một cân thịt heo chỉ hơn một tệ.
Dì Điền vừa định nói đắt quá, Lục Mạn Mạn ôm mặt nói: "Lấy ba cân trước đi."
Đây là tôm á, ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ của tôm hùm chua cay thơm ngon đây?
Bất kể Lục Mạn Mạn nói gì cũng phải ăn được tôm hùm chua cay cuối mùa hè này, bảo người bán hàng cân cô.
Người bán hàng là một chàng trai trẻ, mặc dù đã kinh doanh ở thị trường tự do được vài tháng, cũng đã tiếp xúc được với rất nhiều cô gái trong thành phố...
Bạn cần đăng nhập để bình luận