[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 258: Đồng Hồ Deo Tay (1)

Chương 258: Đồng Hồ Deo Tay (1)Chương 258: Đồng Hồ Deo Tay (1)
Mẹ Bùi Vọng Tân cắt đứt cuộc gọi thì lập tức thở dài, trong nhà một người hai người không thể khiến bà bớt lo, con trai bà cứ để bà lo lắng, đến cháu gái ngoại cũng khiến bà phải lo.
Bảo mẫu đang rửa trái cây kỹ lưỡng, cô ấy hỏi: "Lúc Vọng Tân đi ra ngoài cũng không nói là đi đâu sao?”
Bảo mẫu nói: "Chưa nói, chỉ lái mô tô đi ngoài luôn"
"Tuyết còn chưa tan, nó còn dám lái mô tô đi ra ngoài?"
Mẹ Bùi Vọng Tân tức đến mức không còn lời nào để nói, nhưng nghĩ lại thì con trai bà còn có thể đi chỗ nào được. Chu Nghiêm Phong đến, chắc chắn là đi tìm Chu Nghiêm Phong rồi.
Con trai ở chung với Chu Nghiêm Phong, thật ra bà cũng rất yên tâm.
Đến nỗi con trai không phối hợp với Triệu Nhạn, thật ra bà cũng không để ý lắm. Cái tính tình đỏng đảnh tiểu thư của Triệu Nhạn, nếu không phải do mẹ Triệu luôn nói giúp thì bà cũng không vui khi tìm kiểu con dâu như thế.
Hơn nữa xem ra bây giờ không thể qua lại với mẹ Triệu và Triệu Nhạn, nhân phẩm quá kém.
Bên này sau khi mẹ Bùi Cẩm ngắt điện thoại của em gái lập tức cảm thấy bối rối. Bà hiểu rất rõ đứa con gái này của nàng, đừng thấy cô ấy từ nhỏ đến lớn đều để tóc con trai, thì cảm thấy cô ấy sẽ phóng khoáng giống như con trai Kỳ thật cô ấy không những không phóng khoáng, mà còn vô cùng quật cường bướng bỉnh, đã muốn làm cái gì thì cho dù thế nào cũng nhất định phải đạt được.
Nếu không năm đó cũng sẽ không thèm quan tâm mà xảy ra nông nỗi kia.
Bà chỉ sợ cô ấy đột nhiên nhìn thấy Chu Nghiêm Phong và bà xã có đôi có cặp xuất hiện, trong phút chốc không thể tiếp nhận được, dưới sự kích động làm những hành động không lý trí.
Hết lần này đến lần khác, cố tình sao sáng sớm hôm nay cô ấy lại quay trở về, để đồ xuống cũng không nói tiếng nào mà lập tức đi ra ngoài.
Trực giác của mẹ Bùi mách bảo chắc chắn đã xảy ra chuyện, sợ cô ấy nhất thời nghĩ quẩn làm việc ngu ngốc, nhanh chóng lục lọi phương thức liên lạc của tất cả bạn bè và đồng nghiệp ngày thường có quan hệ tốt với cô ấy trong danh bạ điện thoại. Kết quả khi gọi hết một lượt, lo lắng hết nửa ngày, mới biết được cô ấy đi tham gia tụ họp cùng bạn bè.
Mẹ Bùi không tin, nghe điện thoại một hồi, nghe thấy cô ấy đánh đàn ghi ta hát hò.
Mẹ Bùi thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời cũng có chút tức giận, dẫu sao Chu Nghiêm Phong cũng đã cứu mạng mẹ con bà. Như em gái bà đã nói, dễ øì người ta mới dân theo vợ tới kinh một chuyến, làm sao bọn họ có thể không bày tỏ một chút.
Con gái bà có tình cảm riêng, có thể không ra mặt, nhưng tốt xấu gì cũng nên thông báo cho gia đình một tiếng.
Trong lòng mẹ Bùi nghĩ như vậy, lập tức nhanh chóng gọi cho chồng một cuộc điện thoại, điện thoại mới vừa thông, đã bị bên kia thấp giọng mắng: "Đang trong giờ làm việc, gọi điện thoại làm gì!"
Mẹ Bùi không so đo cùng ông ấy, sợ ông ấy ngắt điện thoại, vội vàng nói: "Chu Nghiêm Phong và vợ cậu ta tới kinh rồi!"
Bên kia giật mình: "Chuyện khi nào?"
Mẹ Bùi nói: "Không cần biết khi nào, ông nói xem khó khăn lắm người ta mới tới một chuyến, chúng ta có phải nên bày tỏ chút gì hay không!"
Sau đó lại nói chuyện con gái sáng sớm đã trở về, cũng không biết có gây phiền phức gì cho hai vợ chồng người ta hay không.
Cha Bùi cũng có cùng suy nghĩ với mẹ Bùi, bỏ qua những cái khác không nói, cả nhà bọn họ thiếu Chu Nghiêm Phong một cái ân tình lớn. Người ta mang theo vợ tới kinh, nhà bọn họ giả câm vờ điếc, nói ra người khác lại nói nhà bọn họ không biết cư xử.
Hơn nữa năm đó con gái không màng người ta đã có hôn ước, liều mạng theo đuổi người ta, theo đuổi không thành thì nhảy lầu, ồn ào huyên náo đến mức mọi người đều biết.
Gây ra ảnh hưởng đến thanh danh và công việc của người ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận