[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 337: Triệu Nhị Tiểu Thư (1)

Chương 337: Triệu Nhị Tiểu Thư (1)Chương 337: Triệu Nhị Tiểu Thư (1)
Phản ứng đầu tiên của Lục Mạn Mạn chính là thương nhân Hồng Kông nào đã về thế.
Cửa văn phòng bị người đẩy mạnh ra, chị gái cô đã rưng rưng nước mắt nhào tới ôm lấy cô nói: "Mạn Mạn, cậu đưa người tới tìm chúng ta."
Cậu?
Lục Mạn Mạn giật mình, mới phản ứng lại hai chị em còn có một cậu lúc trước đã chạy trốn đến Hương Giang.
Nếu đúng như những gì diễn ra trong cốt truyện, trước khi cuộc vận động diễn ra*, cha mẹ và cậu của nguyên chủ phát giác ra tình hình mọi chuyện đang theo chiều hướng không tốt, nhưng vì cha mẹ nguyên chủ thấy cũng không nghiêm trọng quá mức, với lại bọn họ nghĩ lập trường và nhân phẩm của họ rất đoan chính. Hơn nữa bọn họ vốn không muốn chuyển nhà, nhưng vì bất đắc dĩ phải phòng ngừa cho rắc rối sinh sôi sau này, cũng như để cho cậu của nguyên chủ tiếp tục phát triển sự nghiệp gia tộc ở sông Hương, đây cũng là lựa chọn tốt nhất rồi, ở thời đại này cho dù là ai cũng sẽ chọn cách này để giảm bớt thiệt hại thôi.
*Tui nghĩ chắc nó giống phong trào, chiến tranh øì gì đó...
Nhưng không ai ngờ đến cuộc vận động càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, ban đầu cậu của nguyên chủ còn có thể liên lạc báo tin ve cho gia đình, dan da về sau thì hoàn toàn biệt vô âm tín, cứ như bốc hơi khỏi thế giới vậy.
Mãi cho đến khi phong trào* hoàn toàn được giải phóng, gia đình của nguyên chủ mới có cơ hội tìm lại nhau, nhưng chắc vì tác giả lười hay do chỉ tiết này không quan trọng mà nó không được tả kỹ là diễn ra như thế nào, chỉ nói là sau đó người cậu này làm bạn với bệnh tật rồi hẹo luôn, cuối cùng vẫn không được đoàn tụ với người nhà.
*Không biết nó có giống cách mạng không
Rồi sản nghiệp giàu sụ cất công gầy dựng rơi vào tay con nuôi cái bụp ngon lành.
Lục Mạn Mạn đoán kết cục của nguyên chủ và chị gái nguyên chủ cũng không khá hơn ngỏm củ tỏi là bao, có khi ngỏm thật luôn chứ đùa, bởi vì từ đầu đến cuối truyện chủ yếu đều xoay quanh nam chính bé nhỏ của chúng ta từng bước đi lên đỉnh cao sự nghiệp, suất diễn của bà thím ác độc cũng chỉ quanh quẩn ở phần ngược đãi, bóc lột nam chính như thế nào, gây ra bóng ma tâm lý và tổn thương tỉnh thần cho nam chính như thế nào mà thôi, rồi kết cục của bà thím ác độc tác giả chỉ nói là ngoại tình với Hạ Kiến Sơn, bị Chu Nghiêm Phong phát hiện, một cước đá "Lục Mạn Mạn" xuống sân, kết thúc vai diễn cực kỳ thê thảm.
Nhưng nếu hỏi Chu Nghiêm Phong đã xử lý bà thím ác độc ra sao thì Lục Mạn Mạn không biết, chắc cũng sẽ không đến mức làm rùm lên cho cả thế giới cùng biết, như thế thì sẽ rất mất mặt, vậy chỉ có thể là nắm nhược điểm ép đối phương kết thúc hợp đồng sớm, sau đó bảo người cuốn gói đuổi ra ngoài.
Còn nếu hỏi tiếp, bà thím ác độc sau khi bị đuổi đi đã gặp chuyện gì để dẫn đến kết cục thê thảm thì... có tác giả mới biết.
Nhưng nếu kết cục của cậu nguyên chủ là đến chết cũng không thấy được người nhà lần cuối, thì khả năng rất lớn là bà thím ác độc đã tự tìm đường chết,
Lục Mạn Hương nắm tay Lục Mạn Mạn xuống lầu, vừa đi vừa kể cho cô nghe về thân thể ốm yếu của cậu, nên lần này người trở về không phải cậu mà là một thư ký* bên người ông ấy.
*Kiểu giống trợ lý hơn.
Đập vào mắt Lục Mạn Mạn khi cô xuống lầu là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, đồ vest giày da rất lịch sự, họ Đổng, thư ký Đổng.
Bởi vì có quan chức chính phủ, thư ký Đổng cũng không trò chuyện dài dòng với hai chị em, trước hết là bày tỏ rằng tuy ông Lục ở lại sông Hương, nhưng rất quan tâm và lo lắng cho sự nghiệp Tổ quốc ở phía bên này, còn chuyển lời đến cho mọi người, ông ấy muốn đóng góp nâng cao nền giáo dục ở thành phố Thiên Khánh, lần này trở về là định quyên tặng hai triệu nhân dân tệ cho các trường trung học, đồng thời cũng muốn quyên tặng hai mươi triệu nhân dân tệ cho ủy ban Xây dựng thành phố, như góp một bàn tay vào nền móng xây dựng ở quê hương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận