[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 490: Miệng Nói Một Đường Trong Lòng Nghĩ Một Nẻo (2)

Chương 490: Miệng Nói Một Đường Trong Lòng Nghĩ Một Nẻo (2)Chương 490: Miệng Nói Một Đường Trong Lòng Nghĩ Một Nẻo (2)
Thì ra trước kia anh đã cảm thấy cô trẻ tuổi xinh đẹp độc lập lại có năng lực, có rất nhiều lựa chọn, nói cách khác anh không phải là lựa chọn tất yếu của cô. Sau đó hai người tách ra cũng chứng minh cho dù cô rời khỏi anh cũng có thể sống rất tốt, thậm chí nói rời khỏi anh sẽ sống tốt hơn.
Bên cạnh cô cũng không thiếu người hâm mộ trong ánh mắt, trong lòng đều là cô.
Hoàng Bảo Câu bảo anh cho phép Mạn Mạn cũng có một gia đình ở Hồng Kông, lúc ấy anh cảm thấy vô lý chưa từng có và vô cùng tức giận, tiếc không thể một quyền đập gãy xương mũi đối phương.
Nhưng khi quay đầu suy nghĩ lại, phát hiện dường như thời gian đối phương quen biết cô đã bắt kịp thời gian bọn họ ở cùng nhau, hơn nữa đuổi theo cô lâu như vậy còn không chịu hết hy vọng, còn có thể nói ra yêu cầu vô lý này.
Bỏ qua vấn đề đạo đức mơ ước vợ người khác, tuy rằng Chu Nghiêm Phong không muốn thừa nhận nhưng cũng phải thừa nhận tuổi tác của đối phương và Mạn Mạn gần bằng nhau, càng trẻ trung hơn, là dáng vẻ thanh niên giàu có ở Hồng Kông, ngoại hình cũng không kém anh, phong độ nhẹ nhàng. Sinh ra trong một gia đình giàu có, tiếp nhận giáo dục đại học, tư tưởng cũng cởi mở hơn người đại lục, có thể đưa ra yêu cầu này chứng tỏ từ trước đến nay luôn khiêm tốn trước Mạn Mạn, càng nghe lời Mạn Mạn, càng coi cô là chủ.
Chu Nghiêm Phong cũng có thể tưởng tượng được nếu hai người đi cùng nhau, đối phương sẽ toàn tâm toàn ý bao nhiêu, lại ngoan ngoãn hiểu chuyện dịu dàng.
Anh không tìm được lý do không động lòng thay Lục Mạn Mạn.
Lục Mạn Mạn nghe xong hơn nửa ngày không hoàn hồn được. Cô biết chồng cô luôn suy nghĩ rất nhiều về cô, nhưng cũng không thể tưởng tượng được có thể nghiêm trọng đến mức độ này, còn tính toán tỷ lệ phù hợp của cô với người khác.
Cũng là lúc này cô mới giật mình hiểu được, thảo nào trong lòng tức giận muốn chết không nói đến chất vấn cãi vã, một bậc thây âm dương như vậy, ngay cả âm dương cũng không nói cô một câu.
Trong nhà bếp lặng lẽ nấu ăn chờ cô trở về.
Là sợ so ra không nghe lời hiểu chuyện bằng người khác.
Lục Mạn Mạn cũng không biết nên nói như thế nào để anh thấy ổn đây. Sự nghiệp cô không có cách nào nhượng bộ, nhưng xếp sau sự nghiệp thì anh là số một. Nếu không vì sao cô về biết anh không thăng tiến mà lại điều chuyển công tác sang bên này lại lập tức đi tìm anh, khẩn cấp muốn làm hòa với anh, chẳng lẽ còn không thể nói rõ vị trí của anh trong lòng cô sao?
Tại sao anh lại đi so sánh mình với những người kia?
Lục Mạn Mạn nói xong những thứ này liền xoa xoa đầu anh hỏi: "Có phải anh có hiểu lầm gì với chính mình không?”
Chu Nghiêm Phong vùi đầu nói: "Hiểu lầm gì?"
Lục Mạn Mạn kéo đầu anh ra khỏi cổ cô, vuốt mặt anh nhìn anh nói: "Anh cũng không biết mình khiến người ta mê muội đến mức nào, anh đẹp trai như vậy, muốn dáng người có dáng người, muốn địa vị có địa vị, còn đặc biệt có tính cách. Không nói người khác, lần đầu tiên em nhìn thấy anh đã mê muội không được, thích không được, mỗi ngày đều muối trêu chọc anh..."
Chu Nghiêm Phong ngắt lời cô nói ra sự thật: "Em nói là muốn ngủ."
Được rồi, chỉ muốn ngủ với anh.
Lục Mạn Mạn không có gì khó thừa nhận: "Nhưng em chưa từng như vậy với người khác. Người trẻ hơn anh không phải chưa từng nhìn thấy, so với dạng vẻ đẹp trai của anh cũng không phải chưa từng gặp, nhưng vẫn chỉ si mê anh, chứng tỏ ngay từ đầu anh đã có lực hấp dẫn trí mạng đối với em”
Hô hấp của Chu Nghiêm Phong đều tắc nghẽn, không chớp mắt nhìn cô.
Lục Mạn Mạn vuốt mặt anh hơi bất lực nói: "Anh cảm thấy Hoàng Bảo Câu tốt, cảm thấy cậu ta thích hợp với em, nhưng em cũng cảm thấy người phụ nữ dịu dàng ở nhà mới thích hợp nhất với anh. Nhưng anh có thích không, anh có đồng ý sống chung cả đời với người ta không, không phải anh không muốn sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận