[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 317: Nên Đánh! (3)

Chương 317: Nên Đánh! (3)Chương 317: Nên Đánh! (3)
Lục Mạn Mạn có thể nhận ra Chu Nghiêm Phong thật lòng lo lắng cho mình, tuy nói vẫn có hơi quan tâm thái quá..., nhưng vì để anh có thể yên tâm nên cô cũng ngoan ngoãn gọi: "Chồng."
Chu Nghiêm Phong rất thích dáng vẻ này của vợ mình, anh nhéo cằm Mạn Mạn rồi hôn cô thật sâu và nói: "Để chồng giúp em để mắt tới anh ta!"
Lục Mạn Mạn không khỏi bật cười, anh mới chính là đồ đần ấy.
Nếu được hỏi sẽ làm thế nào để đối phó với Nghiêm Đại Khoan, cô thà là không làm, còn nếu đã làm thì phải làm cho tới, phải giải quyết đầu đuôi gốc ngọn với anh ta.
Chu Nghiêm Phong gật đầu đồng ý.
"Tiến bộ hơn so với lần trước, không còn tìm người đi đánh người ta nữa."
Lục Mạn Mạn: "..."
Cô thực sự nghi ngờ việc anh cho người giám sát xung quanh côi
Chu Nghiêm Phong nhướng mày: "Việc nào cần thì cần thôi, chứ anh chọc vào mông em cũng không biết em muốn làm gì."
Lục Mạn Mạn tát thẳng vào mặt anh.
Chu Nghiêm Phong vừa cười vừa né đi, nhân cơ hội nắm lấy cổ tay cô: "Nhưng hai thằng nhóc kia, sau này.. nói không chừng huyết mạch sẽ bị cắt luôn luôn đấy."
Lục Mạn Mạn nói: "Chuyện sau này thì để sau này rồi hãng nói!"
Chu Nghiêm Phong gật đầu: "Nếu không thì cứ chờ bọn nó lớn hơn một chút rồi anh sẽ dẫn chúng đến quân đội, cố gắng dốc tâm rèn luyện cho chúng, không lý nào lại không trị được."
Lục Mạn Mạn đang nằm yên trong lòng cũng phải trở mình, anh muốn lo chuyện bao đồng.
Nhưng cô vẫn không nói gì, chỉ nhéo nhéo áo của Chu Nghiêm Phong để tính sổ: "Lúc nãy anh mắng em."
Chu Nghiêm Phong giật mình, sau đó nghiêng đầu cười nói: "Đó mà tính là mắng gì cơ, dù em có thật sự ngốc thì chồng của cô nàng ngốc như em cũng phải là kẻ ngốc nhất trong số những kẻ ngu ngốc, chúng ta ngu ngốc cùng nhau thì chẳng phải là cặp đôi trời định à?"
Giờ thì Lục Mạn Mạn đã hiểu tại sao trước đây lão phu nhân thường nói đứa con thứ nhà mình chưa từng bị đánh mắng bao giờ, nhìn cái miệng dẻo của anh thử xem.
Cô bị anh rù quến... mới lạ ấy!
Lục Mạn Mạn nhanh chóng siết chặt hai tay rồi phang thẳng vào đầu anh.
"Dẻo mồm dẻo miệng, nên đánh!" Đã bị đánh nhưng Chu Nghiêm Phong vẫn cười rất sảng khoái, suy cho cùng cũng chỉ là đánh yêu mắng thương mà thôi, anh sẽ coi như cô vì thương anh nên mới đánh. Chu Nghiêm Phong vừa cười vừa hôn lên ngón tay cô, còn tiện tay ôm chặt cô vợ của mình vào lòng.
Sau đó anh lại kéo cô nằm xuống đất.
Để Lục Mạn Mạn nằm lên người anh như lúc nãy.
Về kế hoạch tương lai của Lục Mạn Mạn, Chu Nghiêm Phong cũng có ích kỷ hy vọng rằng cô sẽ trở thành một doanh nhân xuất sắc trong tương lai dưới làn sóng cải cách và phát triển, thay vì chỉ chạy theo lợi nhuận như những doanh nhân bình thường.
Tuy nhiên, còn quá sớm để nói về những điều khác trong giai đoạn đầu khởi nghiệp, anh cũng chỉ động viên và chấp nhận nhiều hơn với cô, sau đó sẽ đưa ra một vài ý kiến cũng như đề xuất sơ qua.
Tại sao chỉ đưa ra đề xuất sơ qua thế?
Bởi vì câu nói "Đừng tùy tiện đưa ra sáng kiến cho việc của người khác" là một câu nói rất có lý, bất kể ý kiến đó tốt hay xấu thì trong mắt đối phương cũng sẽ trở thành một kiểu phủ nhận và chỉ trích trá hình. .
Đặc biệt là với tính tình có hơi độc đoán của Lục Mạn Mạn.
Chu Nghiêm Phong sẽ chú ý lắng nghe suy nghĩ của cô nhiều hơn, sau đó hiểu được cách suy nghĩ của cô rồi đặt mình vào đúng vị trí, suy nghĩ vấn đề với thái độ học hỏi.
Cũng sẽ khen ngợi và khích lệ Lục Mạn Mạn nhiều hơn, cũng như tán thành với những nhận thức của cô.
Nếu Chu Nghiêm Phong chỉ đưa ra đề xuất sơ bộ thì Lục Mạn Mạn sẽ không có cảm giác rằng anh đang chỉ tay năm ngón vào công việc của cô.
Nhưng rõ ràng là anh đã lo lắng quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận