[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 189: Cân Nhắc (1)

Chương 189: Cân Nhắc (1)Chương 189: Cân Nhắc (1)
Hai ông bà rút kinh nghiệm xương máu.
Lục Mạn Mạn bèn nở nụ cười: "Vạn Hương Liên, Tống Bảo Căn, hai người biết con dâu hai người bị bắt như thế nào không?"
Thấy bọn họ nghi hoặc, Lục Mạn Mạn nói: "Vốn dĩ không cần con dâu các người ra tay, tôi cũng sẽ giúp cô ta một chút, tôi còn đặc biệt lấy một khoản tiền từ ngân hàng, số tiền này dù thế nào cũng có thể đưa cô ta đi ăn cơm tù vài năm. Hiện tại là thời kỳ pháp luật nghiêm khắc, nếu bị đưa ra làm gương rồi ngồi tù mười mấy hai mấy năm cũng không phải là không thể. Trời không chiều lòng người, cô ta thiếu kiên nhẫn mà lựa chọn đi hạ độc, nhưng đã làm chuyện này thì nhiều nhất cũng chỉ ở trong đó mấy năm thôi, các người nên trở về âm thầm ăn mừng đi."
Hai người tuyệt đối không nghĩ tới con trai con dâu đã sớm lộ ra dấu vết như ba ba trong hũ, lúc này mới nhận ra người phụ nữ tên Lục Mạn Mạn này độc ác đến nhường nào, ngay từ đầu đã có ý định đưa con trai con dâu bọn họ đi ăn cơm tù mười mấy hai mấy năm, độc ác, quá độc ác!
"Mày, mày..."
Vạn Tương Liên nhất thời không chịu nổi, hơn nữa lại thấy Lục Mạn Mạn bày ra vẻ mặt tiếc hận, tức giận đến mức giật giật mí mắt thiếu chút nữa ngất xỉu. Tống Bảo Căn sống hơn nửa cuộc đời cũng chưa gặp người phụ nữ nào ác độc như vậy, chi vào Lục Mạn Mạn tức giận đến run run ngón tay: "Mày ép người quá đáng, mày đừng có đắc ý, mày sẽ gặp báo ứng!"
Lục Mạn Mạn khoanh tay nói: "Báo ứng?"
Cô nhìn đôi vợ chồng già từ trên xuống dưới, khẽ cười nói: "Năm đó tranh đoạt không ít nhỉ, vì tranh đoạt mà hại không ít người đúng không, yên tâm sống thoải mái nhiều năm như vậy, báo ứng của các người đến rồi."
Cô vỗ vỗ vai, khuyên nhủ ông ta: "Bảo vệ tốt cháu trai bảo bối của các người đi, an phận thủ thường đừng xuất hiện trước mặt tôi, tôi sợ ngày nào đó tâm trạng không tốt lại nghĩ tới những đau khổ cha mẹ tôi từng chịu, sẽ không khống chế được làm ra chút chuyện không tốt."
Vạn Tương Liên mới vừa bình tĩnh lại, nghe lời này lại muốn hôn mê, không chỉ bà ta mà Tống Bảo Căn cũng suýt chút nữa tắt thở.
Lục Mạn Mạn giẫm lên đôi giày da nhỏ lướt qua hai người đi ra cổng lớn, trước khi đi còn không quên dặn dò Thái Châu: "Chú thím tôi lớn tuổi thân thể không tốt, tìm hai người đưa bọn họ trở vê. "
Thái Châu cũng không biết rốt cuộc Lục Mạn Mạn đã nói gì, đôi vợ chồng già kia vẻ mặt còn đang vừa lo vừa sợ, làm gi còn tâm trạng làm ầm ï.
Đầu anh ấy đầy dấu chấm hỏi, gãi gãi đầu, sau đó liên tục nói được.
Vì tay Chu Nghiêm Phong bị thương, nên hôm nay Tiểu Từ lái xe, lại nói tiếp Tiểu Từ đã mấy ngày chưa gặp phu nhân của thủ trưởng, lần trước gặp phu nhân vẫn là từ ngày tiệm làm đẹp khai trương... Khi đó cậu ay vẫn cho rằng thủ trưởng và phu nhân sắp xong rồi, giờ nghĩ lại hẳn là có bí mật.
Hiện tại..
Vừa rồi thủ trưởng lo lắng một mình phu nhân đi nói chuyện với người khác nên đi theo, thủ trưởng đi rồi, cậu ấy lo lắng cho an toàn của thủ trưởng, cũng muốn đi theo nhưng lại bị thủ trưởng dùng một ánh mắt dọa cho lùi vài bước, nhưng những lời phu nhân nói cũng nghe được ít nhiều.
Cậu ấy vốn nơm nớp lo sợ, phu nhân đang uy hiếp đe dọa trắng trợn đó, dù sao thủ trưởng cũng là một người đứng đắn, nhất định không nghe nổi những lời kia. Ở ngoài thì cho phu nhân mặt mũi, nhưng lúc trở vê có khả năng sẽ dùng vẻ mặt nghiêm túc dạy bảo phu nhân, với tính tình kia của phu nhân có khi nào lại cãi nhau với thủ trưởng hay không...
Kết quả lúc này vừa mới trở lại trên xe, cậu ấy trộm liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu, lại nhìn thấy thủ trưởng cúi xuống nhỏ giọng trấn an phu nhân, có việc để anh đến là được, cô không cần tự mình đấu với người khác, không được tức giận chuyện không đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận