[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 349: Bua Cầu Di (2)

Chương 349: Bua Cầu Di (2)Chương 349: Bua Cầu Di (2)
Vì biết dường như mấy ngày nay cô đều dậy rất sớm, sau đó sẽ xuống dưới cửa sảnh đứng hít thở không khí trong lành, giống như là ngủ không yên, hôm nay anh ay không thấy bóng dáng cô đâu.
Thái Châu sợ cô gặp chuyện øì xấu nên đã vội vã chạy lên lầu.
Dì bảo mẫu đã làm xong điểm tâm, chỉ còn đợi Lục Mạn Mạn rời giường xuống ăn, nhưng đợi lâu vẫn không thấy cô đâu, nếu gõ cửa đánh thức cô sẽ gây phiền khiến cô không vui, nên nãy giờ dì bảo mẫu vẫn còn kẹt trong tâm thái phân vân có nên đi hay không.
Thái Châu lúc này đã đứng trước cửa
Hai người này ai cũng không nhường ai, đều tranh thủ thời gian chạy đến trước mặt Lục Mạn Mạn phe phẩy đuôi.
Cửa phòng rất nhanh đã bị người bên trong mở ra.
Thái Châu ngẩn người, bối rối hỏi: "Ngài... về rồi sao?”
Tuy biết bản thân không nên ghen ghét, nhưng vẫn không kiêm nổi mà bắt đầu ghen tuông, có điều sau đó lại thấy an tâm.
Anh ấy lấy lại tinh thần rất nhanh, biết điều mà rời đi. Di bảo mẫu cũng nhận ra Chu Nghiêm Phong, trước đây lúc Lục Mạn Mạn giúp chị cô ly hôn, dẫn chị cô sang đây ở, và trước khi dọn vào Tiểu Dương Lâu, thì dì bảo mẫu hiện tại sớm đã được Chu Nghiêm Phong phái đến đây.
Hóa ra là thủ trưởng đã trở về, dì ấy cũng thấy yên tâm hơn nhiều, sau đó bản thân tranh thủ thời gian trở lại phòng bếp, chuẩn bị thêm một phần đồ ăn.
Mấy ngày nay, Lục Mạn Mạn đang bận bịu tuyển người cho đội ngũ thiết kế của mình, nên ăn cơm buổi sáng là thời gian thảnh thơi nhất của cô, cũng giống như tối qua, cô ăn rất ngon miệng, ăn còn nhiều hơn bình thường một chút, một ly sữa bò, một chiếc sandwich salad, còn có thêm bí đỏ hấp.
Chu Nghiêm Phong thích ăn bánh mì đường, vì thế dì bảo mẫu đã cất công nhào bột nướng bánh nóng hổi cho anh ăn cùng với bánh canh.
Lục Mạn Mạn nhìn mà nuốt nước miếng ừng ực, nên xé một miếng bánh mì đường và kèm theo hai muỗng bánh canh của chồng nữa mới đã thèm.
Sau đó nhân dịp bản thân đang tràn đầy năng lượng, cô xuống lầu bồi dưỡng cho đội ngũ thiết kế của mình một chút.
Trước khi đi cô có hỏi Chu Nghiêm Phong muốn đợi mình ở nhà hay đi theo cô đến văn phòng làm việc, Chu Nghiêm Phong đã chọn vế sau.
Vì thế Lục Mạn Mạn đã đưa chìa khóa văn phòng cho anh.
Đoàn đội của Lục Mạn Mạn hoạt động ở lầu hai, khi hai người cùng nhau xuống lầu, Lục Mạn Mạn nói chuyện với hai nhà thiết kế vừa "lừa" đến tay, nhưng chưa được hai ba câu, bỗng nhiên cô nhớ đến gì đó, bảo hai người đó đợi một lát, sau đó dẫm bước chạy mất tiêu.
Chu Nghiêm Phong tùy ý đi qua đi lại quan sát văn phòng làm việc của Mạn Mạn nhà mình, sau đó ngồi vào bàn làm việc của cô, rồi định gọi điện thoại cho bác sĩ Vương của bệnh viện đa khoa quân khu, hỏi xem tình trạng của vợ mình rốt cục là bị bệnh gì.
Bác sĩ Vương là người điều trị thân thể cho Lục Mạn Mạn năm trước, vì thế anh rất tin tưởng người này, hễ mà Mạn Mạn có bệnh thì sẽ tìm đến ông.
Nhưng lúc anh muốn nhấc điện thoại lên gọi, lại tình cờ thấy một trang giấy nhỏ khoảng sáu bảy tấc nằm bên cạnh chồng văn kiện trên bàn, nội dung bên trên cũng rất kỳ lạ.
Ở chính giữa viết ba chữ to tướng: "Bùa cầu dì".
Ở chiều dọc hai bên dòng chữ bự là những dòng chữ nhỏ: "Dì mau mau tới, năng lượng đã tràn đầy".
Chu Nghiêm Phong vuốt ve mép của to giấy, không biết đây là cái gì.
Giống như một lá bùa.
Nhưng trước giờ anh chỉ nghe bùa cầu phúc, cầu Than Tài, câu Táo Quân, chưa thấy có trường hợp cầu đón "dì" như bây giờ.
Lục Mạn Mạn sốt ruột gấp gáp chạy vê, quả nhiên là thấy anh đã phát hiện ra tờ giấy!
Côn vội vàng giật lấy tờ giấy trong tay anh nhét vào trong chồng văn kiện, còn chưa kịp nói gì, chỉ thấy cảm xúc trên mặt Chu Nghiêm Phong lộ ra hoang mang hiếm thấy: "Dì của em là ai mà em phải cầu đón thế... ?"
Lục Mạn Mạn: ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận