[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 452: Nói Cho Anh Nghe (1)

Chương 452: Nói Cho Anh Nghe (1)Chương 452: Nói Cho Anh Nghe (1)
Sau khi đến Lục Mạn Mạn đã thay quần áo, cô mặc một chiếc áo lông cổ tròn và một chiếc quần ống loe, dưới chân đi đôi giày cao su màu trắng. Lúc này các đồng chí nữ khác đều tết tóc một bím, hai bím hai bên hoặc buộc đuôi ngựa thấp, thế nhưng cô vẫn thích buộc tóc đuôi ngựa cao, vừa mượt mà vừa nhẹ nhàng thoải mái.
Nhìn có vẻ tràn ngập thanh xuân.
Lại trông rất đặc biệt.
Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu chạy đến giúp đỡ, họ không nhịn được mà quan sát mái tóc cô, nhìn đi nhìn lại cũng không hiểu cô buộc thế nào mà tóc vừa cao lại đẹp như vậy, hơn nữa còn không bị tụt xuống?
Hơn nữa họ nhận ra kiểu tóc của cô không dẹp lép như người khác, mà trông rất tròn trịa, đẹp tự nhiên. Hơn nhìn từ sau đầu khiến người ta cảm thấy đây nhất định là một người rất thông minh!
Đợi khi Lục Mạn Mạn xách theo cặp lồng chạy đi, hai người vẫn còn đang nghiên cứu phía sau đầu của cô.
Dĩ nhiên điều họ chú ý nhất vẫn là tiến triển tình cảm của thủ trưởng và thủ trưởng phu nhân.
Họ đều biết sáng nay hai người vừa cãi nhau, cục trưởng phu nhân nổi giận đùng đùng bỏ đi, thế nhưng tính tình cô có vẻ thẳng thắn không thù dai, hơn nữa giữa trưa còn quay ve len lén mang cơm cho thủ trưởng Chu. Tình cảm và sự quan tâm cho thủ trưởng Chu thể hiện trong từng lời nói.
Trái lại các ứng xử của thủ trưởng Chu lại rất kỳ lạ.
Vẻ mặt rõ ràng muốn thân thiết với vợ nhưng lại tỏ ra từ chối.
Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu nghĩ thầm, chẳng lẽ thủ trưởng Chu muốn vợ phải dỗ dành mình?
Nghĩ vậy, họ cúi đầu cố nhịn cười.
Mãi đến khi hai người lần lượt rời khỏi, họ mới nhanh chóng quay lại nhìn, thấy dáng vẻ cục trưởng phu nhân như chưa chắc chắn, còn Thủ trưởng Chu theo sau chôn đầu vào cặp lồng như một cô vợ nhỏ.
Thủ trưởng Chu cũng không tập trung như bình thường, quả thật như họ nghĩ, bên ngoài thì trông anh có vẻ lạnh lùng, thế nhưng sự chú ý đều đặt trên người vợ mình.
Anh đi đằng trước nhưng bước chân không dài như bình thường, thỉnh thoảng anh còn quay đầu lại, nhìn xem vợ có đuổi kịp mình hay không.
Thấy quãng đường phía trước không bằng phẳng, anh bước chậm lại, đợi vợ theo kịp, anh lại cầm cặp lồng giúp vợ, sau đó nhìn chằm chằm xuống chân cô, sợ cô té ngã.
Nhìn cảnh đó, trong lòng Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu cảm thấy rất ấm áp, đồng chí Tiểu Lục cũng cảm thấy giống như họ, cô ngước gương mặt trắng mịn xinh đẹp, nở nụ cười ngọt ngào.
Sau khi đi qua quãng đường gập ghềnh đó, cô nhân tiện lén giữ chặt tay thủ trưởng.
Thủ trưởng Chu nghiêng đầu nhìn cô, rồi im lặng quay đầu lại.
Trong lòng Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu thầm nói, đầu óc thủ trưởng Chu đừng chậm chạp quá, đồng chí Tiểu Lục đã chủ động như thế rồi, anh phải nhanh tranh thủ chứ. Sau khi nhìn cảnh tiếp theo, họ suýt chút nữa đã kích động nhảy cang lên.
Hóa ra vốn dĩ đồng chí Tiểu Lục chỉ giữ chặt một ngón tay của thủ trưởng Chu, sau khi thủ trưởng Chu im lặng quay đầu lại, anh đã nắm hết cả bàn tay của đồng chí Tiểu Lục!
Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu rất muốn gọi Lý Thải Liên đến xem cảnh này, nhìn vợ ông xã nhà người ta cãi nhau thế nào kìa, rồi lại làm lành trong nửa phút. Chuyện vợ ông xã nhà người ta, hoàn toàn không cần người ngoài phải nhúng tay!
Tuy nhiên Lý Thải Liên không thể nhìn thấy cảnh này, thủ trưởng Chu nhân từ nên chỉ cảnh cáo cô ta, sau việc đó anh lập tức quấy ray đến sở chỉ huy, sở chỉ huy chẳng nói hai lời đã buộc tội cô ta đồn đại vô căn cứ rồi đuổi cô ta về đơn vị cũ. Hình phạt này trông thì có vẻ không quá nặng, thế nhưng cũng đủ phá hủy danh tiếng không để cô ta gả cho quân nhân. Nghĩ lại không biết sau khi quay về, cô ta sẽ bị đối xử ra sao, vốn dĩ cô ta đến đây để kiếm vinh dự, thế nhưng giờ cô ta làm bệnh viện của mình mắt mặt, lãnh đạo bệnh viện sẽ rất khó chịu với cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận