[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 121: Vừa Quyến Rũ Lại Đã Tình (2)

Chương 121: Vừa Quyến Rũ Lại Đã Tình (2)Chương 121: Vừa Quyến Rũ Lại Đã Tình (2)
Nhìn Lục Mạn Mạn dẫn theo hai đứa nhỏ túi lớn túi nhỏ trở về, dì ấy xắn tay áo lên nói: "Tiểu Lục, hôm nay định làm gì thế? Cháu cứ nói với tôi để tôi đến làm cho."
Lục Mạn Mạn bảo dì ấy thả hai con cá ra trước: "Hôm nay chúng ta không ăn cá, đi sang bên chỗ nhà tây ăn thịt nướng hóng gió. Dì Điền rửa sạch những con tôm này, thịt ba chi phải thái lát ướp một chút, cánh gà và sườn dê cũng phải ướp, gia vị đều ở đây..."
Dù sao Dì Điền cũng nghe lời cô, cô chỉ chỗ nào thì đánh chỗ đó, đi theo Tiểu Lục sẽ không sai.
Tuy nhiên một mình dì Điền cũng chỉ có một đôi tay nhất định không làm được hết, Lục Mạn Mạn vừa dặn dò vừa xắn tay áo lên làm cùng dì ấy. Bên kia Chu Bỉnh gọi bia về rồi cũng đi theo vào phòng bếp giúp đỡ.
Chu Chi Chi cũng không nhàn rỗi, Lục Mạn Mạn giao cho cô bé một nhiệm vụ, dựa theo số lượng người để lấy đĩa nhỏ, đũa, dĩa và ly nước trong tủ ra rồi bỏ vào một cái giỏ, xong rồi phải mang tới bên nhà tây ăn cơm.
Lục Mạn Mạn dặn dò cô bé: "Cháu làm từ từ, không cẩn thận mà làm vỡ bát thì lập tức đứng sang một bên, tuyệt đối không được nhặt mảnh vỡ biết không."
Chu Chi Chi đã biết, trước tiên đếm số người: "Một, hai, ba, ba người!"
Lục Mạn Mạn cười: "Đếm cả cháu chưa?"
Chu Chi Chỉ giật mình nhớ ra: "Một, hai, ba, bốn, nhà chúng ta có bốn người!"
Lần này Chu Bỉnh bất lực: "Sao em lại quên chú thế?"
Chu Chi Chi: "Chú? Chú?”
Ồ, cả chú!
Lần này cuối cùng Chu Chi Chi cũng đếm đúng. Sau đó cô bé ngồi xổm xuống mở tủ ra lấy từng cái từng cái cẩn thận bỏ bát đĩa vào trong giỏ, sau đó là đũa, nĩa và chén.
Cô bé không làm vỡ bát đĩa, cũng không làm rơi đũa và nĩa, làm xong công việc này còn đặc biệt có cảm giác thành tựu.
Bên này Dì Điền nhanh nhẹn rửa sạch những con tôm và thịt gì đó, nên thái miếng thì thái miếng, tôm cũng làm sạch. Lục Mạn Mạn pha chế gia vị ướp thịt, tiếp theo lấy tôm và thịt ba chỉ thái nhỏ từ dì Điền ra để ướp, trên cánh gà cùng dùng dao khứa và đường rồi ướp cùng nhau, sườn dê chặt thành từng miếng cũng cho vào ướp.
Lúc nướng thịt cần nước sốt nướng, dì Điền nấu nước sốt theo cách mà Lục Mạn Mạn nói, một loại cay cho người lớn ăn, một loại chua ngọt cho hai đứa nhỏ.
Khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong thì thời gian đến 7 giờ tối.
Chu Nghiêm Phong trở về, có lẽ là để cho Tiểu Từ về sớm, chính anh lái xe về. Nhìn Lục Mạn Mạn và những người khác đã chuẩn bị đồ đạc xong, anh tự giác mình không tham gia vào lao động nên tự mình mở cửa xe cho Lục Mạn Mạn lên xe nghỉ ngơi, sau đó làm hết công việc còn lại xách đồ lên xe.
Tất cả các nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn được đặt trong xe.
Anh khóa cổng nhà rồi lên xe.
Trước khi lái xe không quên nói với Lục Mạn Mạn đang ngồi ở ghế lái phụ: "Bận lâu như vậy, em vất vả rồi."
Thấy Lục Mạn Mạn không thắt dây an toàn, anh không vội vàng lái xe, dừng một chút nghiêng người lại đeo dây an toàn cho cô.
"Chú ý an toàn."
Lúc anh nghiêng đầu nói, âm thanh rất nhẹ, nhưng bởi vì động tác thắt dây an toàn, khuôn mặt cách Lục Mạn Mạn rất gần, hơi thở nóng bỏng trong lúc nói chuyện hít thở phả tới, mang theo hormone đặc hữu của đàn ông trưởng thành.
Lục Mạn Mạn hơi nghiêng đầu nâng cằm, ánh mắt lướt từ ngón tay với khớp xương rõ ràng đến gương mặt đẹp trai phong trần sáng sủa của anh, cũng rất nhẹ nhàng mở miệng: "Biết vì sao em đồng ý vất vả như vậy, giúp anh chăm sóc hai đứa nhỏ, lại cải thiện bữa ăn cho mọi người không?"
Động tác của Chu Nghiêm Phong chậm lại, theo bản năng nghe cô nói xong.
Thanh âm Lục Mạn Mạn càng nhẹ, nhẹ đến mức chỉ có hai người gần trong gang tấc mới có thể nghe thấy, xen lẫn một tia hờn dỗi ái muội.
".. Còn không phải là muốn làm cho anh thích em"
Bạn cần đăng nhập để bình luận