[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 299: Mạn Mạn Anh Yêu (1)

Chương 299: Mạn Mạn Anh Yêu (1)Chương 299: Mạn Mạn Anh Yêu (1)
Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhịp tim của cô không khỏi tăng lên, tiếng nói cũng dừng lại, có chút không dám tin tưởng nhìn Lục Thành.
Lục Thành lúc này mới cười nói: "Không sai, anh ấy cố ý sai người mua cho chị, đã mua từ năm trước ở hải quan Dương Thành rồi, nếu không phải do đi đường làm trễ nải thời gian thì đã sớm đưa xe tới đây rồi."
Lục Mạn Mạn cả người đều...
Tối hôm qua lúc cô nghe chị gái nói, anh vẫn không điện thoại tìm cô, trong lòng vui không nổi, cảm thấy quả nhiên không thể tin tưởng đàn ông, không trả lời điện thoại của anh, anh cũng lập tức lạnh lùng.
Nhớ tới lúc trước anh sử dụng những thủ đoạn thăm dò cô, cô hận không thể lập tức điện thoại cho anh nói chia tay.
Cũng may còn biết lúc này không giữ được bình tĩnh, không thể tiết lộ tình cảm chân thực của mình được.
Lúc này mới không có bị choáng váng đầu óc.
Bỗng nhiên được anh âm thầm tặng xe.
Lục Mạn Mạn cũng có để ý đến giá thị trường hiện tại của ô tô, Citroen CX giá cả tuyệt đối không thấp, coi như là mua lậu xe từ hải quan cũng không thể nào thấp hơn vạn tệ, mỗi tháng anh chỉ được trợ cấp hai trăm tệ, không hiểu làm sao lại dám mua chiếc xe đắt như thế.
Nhưng trong lòng lại thấy rất vui vẻ.
Đàn ông xài tiền cho mình không chắc chắn sẽ yêu mình, nhưng đàn ông không nỡ xài tiền cho mình thì nhất định là không yêu mình.
Bạn trai của người khác có 100 tệ cho bạn gái anh 99 tệ, đã được xem như là đàn ông tốt, anh ấy có 100 tệ lại cho cô một vạn tệ, không chỉ là đàn ông tốt mà là một người nên lấy làm chồng.
Ô tô riêng vào lúc này rất hiếm thấy, những người khác ở Tiểu Dương Lâu đứng chặn ở cổng trầm trồ nhìn, nghe nói đây là chồng của chị Mạn tặng, tiếng khen ngợi vang lên liên tiếp.
Lục Thành đưa chìa khóa xe cho Lục Mạn Mạn: "Chị dâu, chị lái xe vòng quanh để thử cảm giác trước, chúng ta chờ một tí nữa rồi nói đến việc xử lý thử tục."
Lục Mạn Mạn liền vào xe lái thử một vòng.
Tay lái hoàn toàn sử dụng trợ lực, chuyển hướng rất nhẹ, đặc biệt là ghế ngồi rất thoải mái.
Đây quả là một thế hệ xe rất đỉnh.
Tuy nhiên, xe này cũng có khuyết điểm, cái này thì cô sẽ thảo luận lại với Chu Nghiêm Phong trong điện thoại.
Cô lái một vòng trở về, Lục Thành liền nói: "Những thủ tục này anh ấy đã giao cho những người khác, nói là đến lúc đó sẽ có người cùng chị liên hệ, giấy phép gì đó cũng làm cùng một chỗ."
Lục Mạn Mạn mời Lục Thành đi vào ngồi một chút.
Lục Thành còn có chuyện khác: "Lần sau, lần sau em lại vào!”
Lục Mạn Mạn nhìn theo hướng Lục Thành rời đi.
Lục Mạn Hương đi tới đưa cho em gái một lá thư: "Buổi sáng người phát thư đưa tới, em khi đó không ở đây nên chị nhận giúp em."
Lục Mạn Mạn cúi đầu nhìn lá thư, thấy ở chỗ người gửi đề tên Chu Nghiêm Phong.
Lục Mạn Hương nói nhỏ vào tai cô: "Cuối cùng cũng vui vẻ rồi à?"
Lục Mạn Mạn ngại ngùng nói không phải: "Một lá thư thôi mà, có gì đâu mà phải vui."
Sau đó cô vội vàng bỏ đi.
Cô trở lại văn phòng, khóa cửa lại, ngồi trên bàn làm việc, mở lá thư ra.
Chỉ thấy Chu Nghiêm Phong viết hết cả một tờ giấy
Mở đầu chính là "Mạn Mạn: Nhìn thư như thấy người, hy vọng em thấy vui, lúc tôi viết thư này thì xe lửa bắt đầu chạy, nên nếu chữ viết khó đọc do tàu lắc lư mạnh, mong em thông cảm."
Rồi dài xuống dưới là những lời dặn dò mà Chu Nghiêm Phong chưa kịp nói cho cô khi hai người họ chia ly, như năm trước lão phu nhân có ý muốn giúp cô điều trị thân thể, nhưng gặp cô bị bệnh con gái mỗi tháng một lần nên ý định đó phải tạm dừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận