[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 436: Nổi Giận (2)

Chương 436: Nổi Giận (2)Chương 436: Nổi Giận (2)
Nhưng cô sẽ không tức giận và xấu hổ như bị vạch trần rồi tranh cãi với người ta, cô có thể thua gì chứ không thể thua thể diện, vô duyên vô cớ khiến người ta chê cười.
Cô đã nghĩ kỹ rồi, cô cười hỏi cô gái nhỏ tên gì, hỏi ngược lại cô bé quan tâm cuộc sống hôn nhân của người yêu cô như vậy, cô thật sự cảm ơn thay người yêu và còn nói rõ cô không đi, lần này trở về chính là muốn ở bên nhau trọn đời với cục trưởng Chu của cô ta, cũng là người yêu của cô.
Cô cũng không tin cô gái nhỏ không bị tức đến lệch mũi.
Cô không bao giờ ngờ rằng chồng mình sẽ đâm ngang một đao, đơn giản và thô bạo giải quyết hết mọi người.
Lục Mạn Mạn sau khi biết lại cảm thấy anh vẫn một lòng muốn bảo vệ cô, thậm chí không có cách nào khoan dung khi người khác mỉa mai ở trước mặt cô, , mới có thể nổi giận như vậy.
Trong lòng cô ghen tuông cái gì, toàn bộ những suy nghĩ lộn xộn khác tan thành mây khói, cũng nhận thức rõ ràng một lần nữa, anh vẫn yêu cô như trước.
Anh cũng sẽ không bị ai cướp mất.
Cô đưa tình nhìn về phía anh.
Vừa vặn nhìn thấy Chu Nghiêm Phong lấy một dieu thuốc từ trong miệng ra, ánh mắt anh chạm mắt cô, trên mặt lộ ra vẻ mất tự nhiên.
Lục Mạn Mạn biết cai thuốc không phải ngày một ngày hai là có thể thành công, vậy nghiện cũng không phải nói không hút là có thể không hút, vội vàng nói: "Anh muốn hút thì hút một điếu, xong rồi thì chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp xem làm sao cai, lần này em giúp anh cai."
Cô nói cửa hàng quốc doanh có loại kẹo bạc hà này, đến sáng cô sẽ mua về, anh muốn hút thuốc thì ngậm một viên kẹo trong miệng, trước tiên sẽ cai nghiện tâm lý v. v.
Chu Nghiêm Phong ngừng hút thuốc và ném hộp thuốc lá đi.
Anh đi đến bên cạnh Lục Mạn Mạn, đặt lại hộp cơm vào tay cô: "Mau ăn đi, trời lạnh rồi."
Lục Mạn Mạn phát hiện bây giờ anh không nghe một lời nào cô nói.
Mặc kệ anh, hôm khác cô sẽ mua kẹo về, mỗi ngày nhét vào túi quần để anh mang theo, chờ anh không chịu nổi cơn nghiện nicotine, sẽ biết tác dụng nhai kẹo trong miệng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Còn phải chuẩn bị thức ăn cho anh một lần nữa, tìm một đầu bếp phương Bắc, chuyên môn làm món ăn phương Bắc cho anh, cho anh ăn mì sợi, không bao giờ để cho anh bị viêm dạ dày cấp tính nữa. Không uống trà đặc, đổi nước mật ong, trà hoa, cho anh dù sao cái gì cũng tốt hơn trà đặc.
Cô cười với Chu Nghiêm Phong.
Lại bỗng nhiên nhớ tới anh còn chưa bôi thuốc, cũng không phải là không bôi thuốc, y tá đều bị đuổi đi rồi.
Cô lại đặt hộp cơm xuống.
"Em đã ăn gần hết rồi, cũng không ăn được nhiều nữa, em đi bôi thuốc cho anh trước."
Chu Nghiêm Phong lần này nghe cô nói, mang thuốc và băng đến, nhanh chóng cởi quần áo trước mặt cô.
Lục Mạn Mạn cẩn thận tháo băng quấn quanh vết thương cho anh, nhìn vết thương của anh, cũng may không quá nghiêm trọng như anh nói, không bị thương bên trong, chỉ là da có một vết xước lớn, nhưng cũng đủ làm cô đau lòng.
Cô dùng nhíp gắp một cục bông gòn nhúng vào iodophor, cẩn thận khử trùng cho anh, cuối cùng rắc từng chút từng chút bột thuốc lên, sau đó quấn băng gạc.
Sau khi quấn băng gạc lại, cô an ủi anh: "Vấn đề không phải quá lớn, em thấy đã kết vảy một chút, hơn nữa nhiệt độ bây giờ vừa phải, sẽ không nóng đến mức sinh mủ gì đó, anh chú ý không nên đụng vào là được rồi."
Cô rất tri kỷ. Chu Nghiêm Phong gật đầu lắng nghe.
Nhưng sau đó lại bảo cô quay lại khách sạn.
Biểu cảm của Lục Mạn Mạn gần như rạn nứt ngay tại chỗ, rất khó hiểu, nói với anh: "Em không vội quay về, em sẽ đi tìm A Hiển ngay bây giờ, để cậu ta thông báo cho bên kia để chuẩn bị vật tư, em muốn gặp tổng chỉ huy của các anh, muốn nói chuyện viện trợ cho ngài ấy, em không thể äi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận