[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 358: Nhận Con Nuôi (1)

Chương 358: Nhận Con Nuôi (1)Chương 358: Nhận Con Nuôi (1)
Nhưng vấn đề cầu hôn mà anh nhắc tới thì lại không thấy xảy ra.
Lục Mạn Mạn không khỏi nghĩ rằng có lẽ anh chỉ là thuận miệng nói vậy thôi?
Nhưng anh cũng không phải kiểu người không có mục đích, sao có thể tùy tiện hỏi ra vấn đề này như vậy, vấn đề trọng đại thế này mà chỉ tủy tiện hỏi thì có chút không thích hợp.
Tâm trạng của Lục Mạn Mạn đã bị anh khiến cho kéo lên cao trào, sốt ruột.
Lục Mạn Mạn không hiểu được rốt cuộc Chu Nghiêm Phong đang có suy nghĩ gì, đoán đại khái rằng anh sẽ có hành động gì đó, chỉ là bả mật công việc đó quá tốt, nên cô không biết gì mà thôi.
Cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Không ngờ tới trong khoảng thời gian này lại phát sinh rất nhiều chuyện.
Hôm nay cô đến Tiểu Dương Lâu phát hiện ra mình không mang theo đồ gì, nên lúc sáng quay về lấy một chuyến.
Bước vào nhà, nhà đi ngang qua căn phòng của lão phu nhân và lão gia, nghe được lão gia đang than thở trong đó, âm thanh lão phu nhân vội vàng lại lo lắng: "Chuyện này không thể nào được, báo cáo kiểm tra sức khỏe hàng năm của con đều ghi thân thể rất khỏe mạnh, làm sao có thể..." Chu Nghiêm Phong thế mà cũng ở đây.
Chu Nghiêm Phong nói: "Trong danh mục khám định kỳ không bao gồm cái này."
Lão phu nhân hình như vẫn không tin: "Có phải kiểm tra sai chỗ nào rồi không, con tìm thêm nhiều chỗ khác nữa xem sao, chắc chắn là do bọn họ khám sai rồi, nhà chúng ta chưa từng có ai gặp phải loại vấn đề như này, con thấy đấy, anh trai con không phải cũng đang tốt đẹp sao, còn sinh được hai đứa con là Chu Bỉnh và Chi Chi.
Chu Nghiêm Phong không biết nên nói cái gì, lão phu nhân bỗng nhiên bật khóc thút thít: "Bảo sao các con kết hôn đã một năm, mà Mạn Mạn vẫn... vốn dĩ mẹ và cha con đều mong chờ lần này, kết quả..."
Chu Nghiêm Phong an ủi nói: "Mẹ, đừng khóc, cũng không phải vấn đề gì to tát."
Lão phu nhân thút tha thút thít nói: "Vấn đề này mà còn chưa đủ lớn sao? Mạn Mạn còn trẻ, con bảo nó phải làm sao bây giờ? Sau này các con phải làm sao bây giờ?"
Lão gia đi đi lại lại trên sàn nhà, thở dài càng nặng nề hơn.
Chu Nghiêm Phong nói: "Mạn Mạn đối với chuyện con cái cũng không quá cố chấp như vậy."
"Mạn Mạn biết chuyện này à? Hai con thương lượng với nhau rồi sao?"
"Vâng, biết rồi, cũng thương lượng rồi." "Mạn Mạn nói thế nào? Chính xác thì con bé nói thế nào?"
Chu Nghiêm Phong hắng giọng một cái rồi nói: "Mạn Mạn nói hai người ở bên cạnh nhau quan trọng nhất vẫn là yêu thương lẫn nhau, còn về phần con cái, nếu có thì là do vận may của con, còn nếu mất đi cũng là do số mệnh của con, cô ấy vẫn có thể nghĩ thoáng được."
Lão phu nhân càng bật khóc nức nở hơn, nói rằng Mạn Mạn đau khổ thế nào, cũng lo lắng rất nhiều, nói đến cùng thì Mạn Mạn vẫn còn trẻ, nên mới có thể nghĩ thoáng như thế, chờ khi tuổi tác lớn hơn một chút, là sẽ thấy hâm mộ những nhà khác sinh được con cái, nói đến cả đời này sẽ không được làm mẹ, thì nhất định sẽ thấy nuối tiếc.
Chu Nghiêm Phong không ngừng an ủi bà, an ủi mẹ đừng buồn, cũng đừng khóc.
Anh nói: "Vốn dĩ là còn không có ý định báo cho mọi người biết, hai chúng con đều đã chấp nhận, nên không muốn mọi người ngày ngày ngóng trông chờ đợi..."
Lão gia cuối cùng cũng an ủi vợ mình: "Con cháu tự có phúc của con cháu, nghĩ thoáng chút đi."...
Lục Mạn Mạn sau nghe xong đến đây cũng đoán được là Chu Nghiêm Phong đã đưa báo cáo kết quả sinh sản giả cho bố mẹ mình rằng anh bị vô sinh.
Cô cho rằng Chu Nghiêm Phong nhiều nhất vẫn giống như trước đây, lấy cái cớ bận công việc ra đối phó với cha mẹ, qua loa đại khái, lại kéo dài thêm chút thời gian, cho đến khi không kéo dài được nữa thì mới thông báo sự thật.
Mặc dù cô cảm thấy Chu Nghiêm Phong nói được thì làm được, nhưng nói với cô là anh đã từ bỏ ảo tưởng của mình, trong lòng nhất định vẫn còn tồn tại một tia hi vọng, muốn đợi xem tương lai Sẽ ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận