[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 389: Chim Én Phân Đàn Bay Về Tây* (1)

Chương 389: Chim Én Phân Đàn Bay Về Tây* (1)Chương 389: Chim Én Phân Đàn Bay Về Tây* (1)
(9 Nguyên văn là thành ngữ "Lao yến phân phi" ẩn dụ cho sự chia ly, xa lìa, cách biệt, mỗi người mỗi ngả của vợ chồng, tình nhân.
Bầu không khí ở nhà vẫn rất sôi nổi hòa thuận, trong khoảng thời gian này, Lục Mạn Mạn thậm chí so với chị gái mình còn hòa nhập với nơi này hơn, cùng các cô gái tụ tập một chỗ nói cũng không hết chuyện.
Nhưng cô không quên lời hứa với ông xã, thâm nghĩ qua năm mới và sinh nhật thì ngày mai, khi nào có thời gian, cô nên nói thế nào với cậu chuyện cô sẽ về sớm.
Chỉ là khi tiệc đoàn viên sắp kết thúc, Lục Hướng Tùng tuyên bố với mọi người một quyết định quan trọng.
Ông ấy muốn giao công ty bất động sản, một công ty trụ cột dưới danh nghĩa xí nghiệp, cho Lục Mạn Mạn quản lý.
Lục Mạn Mạn quả thật đã bị đánh cho một cú bất ngờ không kịp trở tay.
Cô không biết có nên nói chồng mình nhìn xa trông rộng, tính toán không lộ chút sơ hở nào hay không, vậy mà lại thật sự ứng nghiệm rồi.
Trước kia cô đã cảm thấy ông cậu này đối xử với cô có chút khác biệt, nhưng từ trước đến nay chưa từng nghĩ theo hướng đó, ngay cả khi chồng cô hỏi cô như thế thì cô cũng không hề nghĩ tới chuyện sẽ tồn tại loại khả năng ấy.
Con cháu dưới gối ông cậu này, ngoại trừ đứa con nuôi Hà Gia Vinh này ra thì còn có chị cô và anh rể, nhưng Hà Gia Vinh thì không đảm đương nổi trọng trách nặng nề, còn chị và anh rể cô lại không quan tâm đến sự nghiệp của gia tộc, nếu không thì vẫn còn có thể tìm được giám đốc chuyên nghiệp.
Vả lại chú trẻ Hoàng Ngọc Long vốn con cháu đầy đàn, hai người con trai ba người con gái tuy năng lực không đến mức xuất chúng hơn người nhưng cũng đã kinh doanh xí nghiệp nhiều năm như vậy rồi, đề bạt một người nào đó lên thì cũng đều có thể duy trì được sự ổn định.
Cho dù con cái ông ấy không có bản lĩnh thì vẫn còn đời cháu, cháu trai nhỏ nhà bọn họ là Hoàng Bảo Câu tuy trông dáng vẻ là một công tử bột của xã hội thượng lưu Hồng Kông, nhưng cậu ta đã chèo chống cho công ty thương mại nhà họ đi lên như diều gặp gió, năng lực cũng xem như số một số hai trong thế hệ trẻ tuổi này.
Còn cô là người không có khả năng nhất, bởi vì trước hết, cuộc hôn nhân giữa cô và chồng không được sự cho phép của mọi người.
Trong đầu Lục Mạn Mạn nhất thời thoáng qua rất nhiều suy nghĩ, những người bên cạnh rối rít tỏ ý chúc mừng cô, nhưng cô còn chưa thể phục hồi tỉnh thần lại. Buổi tiệc đoàn viên kết thúc, Lục Hướng Tùng phải về phòng nghỉ ngơi.
Lục Mạn Mạn cũng quay người rời khỏi bữa tiệc, Hoàng Bảo Câu nhanh nhẹn đi tới nói: "Muốn đi gọi điện cho chồng sao?"
Cậu ta khẳng định chắc nịch nói: "Tôi nghĩ anh ta nhất định không muốn nghe thấy tin này đâu."
Lục Mạn Mạn hung hăng trừng cậu ta một cái, bước nhanh đi về phòng.
Hoàng Bảo Câu dừng bước trước cửa phòng cô, cười nói: "Nghĩ cho bản thân nhiều một chút, thế giới rộng lớn lắm!"
Sáng sớm nay Lục Mạn Mạn đã nói chuyện điện thoại với Chu Nghiêm Phong rồi, anh nói buổi trưa ăn cơm xong sẽ đi tới cơ quan một chuyến, vì vậy cô bèn gọi thẳng tới văn phòng của anh.
Cuộc điện thoại đầu tiên không có ai nhận, khi cô gọi lại lần nữa thì một trợ lý bên người Chu Nghiêm Phong đã nghe máy, nói rằng thủ trưởng đã ra ngoài rồi, phải muộn một chút mới quay về.
Lục Mạn Mạn chỉ đành bảo cậu ta chuyển lời cho chồng mình rằng muộn chút thì gọi lại cho cô.
Lục Mạn Mạn cúp điện thoại rồi ngồi ngẩn người ở đó, trực giác mách bảo cô phải gọi điện cho anh, vì cô cảm thấy trong lòng mình đang hoảng hốt, thứ không thiếu nhất trên người chồng cô chính là sức mạnh, cô luôn có thể tìm được sự an ủi vỗ về từ trên người anh, đồng thời có được dũng khí mạnh mẽ tiến lên không lùi bước, nhưng lễ nào cô muốn tìm kiếm sự ủng hộ và thấu hiểu từ anh sao, anh chắc chắn sẽ không đồng ý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận