[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 39: Người Đàn Ông Nói Chuyện Không Chút Sơ Hở (3)

Chương 39: Người Đàn Ông Nói Chuyện Không Chút Sơ Hở (3)Chương 39: Người Đàn Ông Nói Chuyện Không Chút Sơ Hở (3)
Khi ba người xách theo ba bao tải nụ hoa về đến nơi, dì Điền cũng đã chuẩn bị xong bữa trưa.
Lục Mạn Mạn vội vội vàng vàng ăn cơm xong xuôi, lại bắt đầu bận rộn công việc.
Trước đây cô thường tự làm tỉnh dầu bằng phương pháp chưng cất đồng đỏ cổ xưa, để nụ hoa và nước cất vào nồi chưng cất làm bằng đồng theo tỷ lệ, sau đó đóng kín các lọ chứa và bắt đầu chưng cất.
Nói chung, chưng cất mười ký nụ hoa tươi trong vài giờ, là có thể thu được gần hai trăm mi-li-lít nước tỉnh khiết và hai mi-li-lít tỉnh đầu.
Ở đây Lục Mạn Mạn có ba loại nụ hoa dựa, tổng cộng bốn mươi lăm ký, có thể chưng cất được khoảng chừng chín trăm mi-li-lft nước tỉnh khiết với chín mi-li-lít tỉnh đầu.
Tất nhiên, trong trường hợp công cụ làm việc không thuận lợi, chủ yếu là không có máy chưng cất bằng đồng, con số này phải trừ đi lượng hao tổn.
Đúng vậy, Lục Mạn Mạn muốn dựa vào tinh dầu để làm giàu, trước đây, khi còn là cô chủ nhà giàu thì tất nhiên cô không cần tự điều chế tinh dầu, chỉ là cô thích việc này, vì thế cô vẫn thường hay làm và nghịch tinh dầu cùng với các loại mỹ phẩm trong lúc rảnh rỗi, sau này đã học hỏi sâu hơn, coi đây là công việc chính, cô còn mở một công ty mỹ phẩm khá có tiếng.
Thực ra, trong thời đại này, phương pháp chăm sóc da bằng tỉnh dầu có phần hiện đại quá mức, có thể không kiếm được nhiều tiền mà còn lỗ vốn. Bây giờ đây, kinh doanh quần áo mới là việc kiếm tiền hiệu quả nhất, nhưng thuê mặt bằng và trùng tu cửa hàng đều cần rất nhiều tiền vốn, Lục Mạn Mạn có thể đào ra được số tiền đó không?
Đúng là có thể cô không cần thuê mặt bằng, không nể nang gì bày sạp hàng rong bán quần áo, nhưng mỗi lần nhập hàng, không nói mấy ngàn đồng thì cũng phải vài trăm, chưa kể đến lấy ra được vài trăm đã là lớn, chi phí đi lại, ăn ở khi sang phía Nam nhập hàng cũng là một vấn đề lớn.
Thôi thì cứ theo nghề cũ đi đã.
Lục Mạn Mạn chiếm dụng nhà bếp. Đầu tiên, cô sử dụng nguồn lực hạn chế để lắp ráp một thiết bị chưng cất đơn giản, sau đó khoan một lỗ trên vung xoong, luồn một cái ống mềm vào trong. Khi hơi nóng bốc lên không hoá thành những giọt nước li tỉ ngưng tụ trên nắp mà sẽ đi ra ngoài bằng cái ống này.
Tiếp theo là bước làm đông lạnh, cũng chính là làm sao để khí đi qua ống mềm ngưng tụ thành chất lỏng để lấy ra.
Lục Mạn Mạn tìm một thùng để hứng nước máy từ vòi nước rồi thả cục đá đã làm đông trong tủ lạnh, kế tiếp bỏ một đầu ống mem nối với nắp nồi vào, tất nhiên phải đảm bảo miệng ống ở bên ngoài, đến lúc ngưng tụ thành chất lỏng sẽ có nước cất và tinh dầu chảy từ đó ra ngoài.
Lục Mạn Mạn cẩn thận kiểm tra thật kỹ không thấy có chỗ nào sơ hở, cái nồi trong nhà không lớn lắm, mỗi lần chỉ có thể nấu mười cân nụ hoa, còn chưa đến nửa tiếng đã có nước cất chảy ra.
Thật ra sau khi sôi trào hai mươi đến ba mươi phút là đã lấy được phần lớn tỉnh dầu rồi nhưng Lục Mạn Mạn muốn thu được nhiều tinh đầu hơn nên mới chưng cất lâu hơn.
Mãi đến tận tối thì chín mươi cân nụ hoa mới được chưng cất hết.
Thành quả chưng cất của ba loại hoa được để riêng trong ba cái bình thuỷ tỉnh, mỗi bình đều được chia ra từng tầng, tầng dưới cùng là nước cất còn bên trên là lớp tinh đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận