[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 439: Tạm Biệt! (3)

Chương 439: Tạm Biệt! (3)Chương 439: Tạm Biệt! (3)
Nhị tiểu thư không thu xếp cho cậu ta ở nói nào, cậu ta ngược lại cũng không nóng vội, loại người bán mạng cho người khác, luôn luôn bảo vệ tính mạng người khác như cậu ta, từ trước đến nay có tiền là có thể tiêu hết trong một đêm, không có tiền thì không câu nệ là làm cu li cho người ta hay là làm cái gì cũng có thể kiếm miếng cơm ăn, ngược lại không ngại ngủ một đêm ở bên ngoài ăn gió tắm sương.
Tuy nhiên, có một tham mưu nhanh chóng tới nói chuyện với cậu ta, nói là người bên cạnh cục trưởng Chu, sau đó đưa cậu ta đến chỗ ở tập thể của nạn dân.
Cậu ta chắp tay cảm ơn, hắn là nhị nhị tiểu thư ở bên cạnh cục trưởng Chu sẽ không gặp nguy hiểm øì, cậu ta ngủ một giấc thật say, ngày hôm sau dậy ăn sáng dưới sự sắp xếp của vị tham mưu kia rồi ra ngoài làm việc với những người khác.
Lúc nghỉ ngơi cùng tham mưu kia, tham mưu Hứa họ Hứa, đứng hút thuốc cùng một chỗ, đang nói chuyện phiếm thì mí mắt khẽ động, véo tắt thuốc, đi về phía phòng của cục trưởng Chu.
Tham mưu Hứa cũng phát hiện khác thường, vội vàng chạy tới.
Vừa bước vào đã nghe thấy bên trong truyền đến tiếng cãi vã, phu nhân cục trưởng nói không cần anh quản, cục trưởng nói chân đau thì em đừng khóc, phu nhân cục trưởng nói em có khóc cũng se không tới chỗ anh để khóc, cục trưởng tức giận muốn chết, không nghe lời thì hôm nay đừng đi! Phu nhân cục trưởng cũng tức giận, anh bảo em đi thì em đi, anh không cho em đi thì em không đi, dựa vào cái gì!
Cánh cửa đơn sơ lần lượt bị hai người thay phiên nhau mở ra rồi lại bị đóng trở về.
Tham mưu Hứa rất lo lắng.
Vẫn là A Hiển nghe ra Nhị tiểu thư của bọn họ chiếm ưu thế, chẳng qua là thể lực không bằng cục trưởng Chu, mỗi lần mở cửa lại bị Chu cục trưởng đóng trở về, hơn nửa ngày cô mới mở ra lần nữa.
Cậu ta nhớ kỹ lời Nhị tiểu thư nói với thư ký ngày đó, cô rốt cuộc làm việc cho ail
A Hiển muốn nói với Nhị tiểu thư.
Vì vậy, khi cánh cửa lại mở ra một khe hở một lần nữa, cậu ta nhanh tay nhanh mắt cắm cánh tay vào.
"Nhị tiểu thư, mau đi ra."
Cậu ta nói.
Chu Nghiêm Phong thấy có người kẹp lấy cánh tay, sao còn có thể dùng sức nữa, sơ xuất một cái khiến cho A Hiển chiếm ưu thế, Lục Mạn Mạn nghiêng người chui ra ngoài.
Chu Nghiêm Phong nhìn cô loạng choạng bỏ chạy, ra lệnh cho tham mưu Hứa đang sững sờ ở bên cạnh: "Đưa cô ay đi."
Tham mưu Hứa giật mình một cái, vội vàng chạy về phía Lục Mạn Mạn.
Đôi mắt của Chu Nghiêm Phong ngay lập tức đâm về phía A Hiển như một con dao.
A Hiển đã từng thấy ánh mắt khiến người ta sởn gai Ốc của vị cục trưởng này, cậu ta rất tự mình hiểu lấy, đây không phải là người mà cậu ta có thể đắc tội, hơn nữa ngày nào đó Nhị tiểu thư làm hòa với vị cục trưởng này, đến lúc đó cậu ta sẽ chịu tội.
Cậu ta không dám nhấc chân bỏ chạy, trên mặt lập tức nở nụ cười nói: "Ngài đừng lo lắng, tôi đưa Nhị tiểu thư trở về, xe của chúng ta ở ngay bên ngoài, chúng ta đi đường tắt, tôi sẽ không để Nhị tiểu thư đi đường quá lâu!"
Sau đó Chu Nghiêm Phong thu hồi ánh mắt, lại nhìn bóng dáng của Lục Mạn Mạn.
Lúc này A Hiển cũng thức thời bước đi.
Tiểu Phân đi ra, đúng lúc thấy một màn như vậy, quay trở lại chiếc lều đơn sơ do đội y tế dựng lên, nắm lấy cánh tay của Lý Thải Liên và nói một cách phần khích như thể được xoay người trở thành chủ nhân: "Người phụ nữ đó hình như đã cãi nhau với cục trưởng Chu, đi rồi!"
Tay của Lý Thải Liên đang sửa sang lại những dụng cụ chữa bệnh.
Cô ta sững sờ khi nghe những lời của Tiểu Phân, sau đó cúi đầu trở về, có chút buồn bực nói: "Tiểu Phân, chuyện này có quan hệ gì với chúng ta, cậu quên rồi sao, cục trưởng Chu nói không nên hỏi thăm sinh hoạt riêng tư của vợ chồng người khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận