[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 541: Ngoại Truyện (6)

Chương 541: Ngoại Truyện (6)Chương 541: Ngoại Truyện (6)
Kết quả, chỉ sau vài ngày, hai đứa nhỏ thay đổi rõ rệt, làn da mềm mại, trắng trẻo, khuôn mặt nhỏ nhắn, cơ thể nhỏ nhưng tay chân mũm mĩm, khi bàn tay nhỏ bé nắm lại thành nắm đấm nhỏ, các khớp xương hồng hào, còn có bốn lúm đồng tiền đáng yêu.
Lục Mạn Mạn không nhịn được hôn lên mặt và miệng của bảo bối, hôn miệng thì dễ bị lây vi khuẩn, hôn mặt lại nghe bà Chu nói hôn nhiều sẽ rất dễ chảy nước miếng.
Cho dù là Chu Nghiêm Phong cũng không cho thơm nhiều.
Vậy nên mỗi lần Chu Nghiêm Phong lại gần các bảo bối thì đều lần lượt vươn ra một ngón tay bảo hai đứa nhỏ bắt lấy, sau đó hôn bàn tay nhỏ bé và lúm đồng tiền của các bảo bối.
Mỗi lần Lục Mạn Mạn cũng thơm bàn tay nhỏ bé và lúm đồng tiền của hai đứa nhỏ. Các tiểu bảo bối sẽ mở to đôi mắt to đen nhánh vặn vẹo thân thể nhỏ bé kêu ê ê a a.
Lục Mạn Mạn cảm thấy bảo bối của cô là những sinh vật đáng yêu nhất trên thế giới.
Lúc trước sau khi Lục Mạn Mạn sinh con Chu Thụy Phong còn tới Dương Thành một lần, đặc biệt đến để thăm em dâu cùng cháu trai cháu gái vừa mới sinh. Khi đó tuy là anh ấy thấy ánh mắt to rất đáng yêu nhưng hai đứa trẻ gây gầy nhỏ nhỏ, lúc này chúng thay đổi rất nhiều, hai cục thịt mêm mại trắng nõn, chỉ nhìn một cái lập tức khiến người ta mềm nhữn.
Anh ay không khỏi nhớ tới khi Chi Chi mới sinh ra, ánh mắt không khỏi xẹt qua vợ cũ.
Mai Băng Hạ nhìn hai bảo bối xinh xắn trắng trẻo, trong ánh mắt cũng rất mềm mại. Mặc dù cô ta trời sinh không thích cười nhưng trên mặt cũng không tự chủ được mà cũng khe mỉm cười. Tuy nhiên khi nhận thấy ánh mắt của Chu Thụy Phong thì lập tức hơi xấu hổ thu lại.
Chu Chi Chi và Chu Binh vây quanh em trai em gái của bọn họ vui vẻ đến không chịu được, chạm vào tay nhỏ, chạm vào chân nhỏ, muốn em trai em gái gọi chị và anh.
Thỉnh thoảng Chu Chi Chi còn muốn nhảy hai cái trên mặt đất vì quá mức kích động. Bởi vì trước kia cô bé là nhỏ nhất trong nhà, bây giờ cô bé cũng là người làm chị gái.
Bàn tay Chu Bỉnh xoa xoa đầu cô bé hai cái, cười cố ý nói lại nói là cô bé nhiều lắm cũng chỉ là chị gái nhỏ.
Chu Chi Chi tức giận đánh cậu, nhấn mạnh cô bé là chị cả của các em trai em gái, chị cải
Chị gái 8 tuổi!
Mọi người bị chọc đến cười to, hai bảo bối mở to hai mắt nhìn người lớn cười cũng vung nắm đấm nhỏ cười rộ lên khanh khách.
Chu Bỉnh là học sinh cấp ba thật sự đã cao hơn rất nhiều, đứng cùng Chu Nghiêm Phong chỉ thấp hơn anh bảy tám cm, Lục Mạn Mạn hỏi thì cậu đã cao 1m8.
Tính cách của cậu cũng thật sự hoạt bát sáng sủa hơn rất nhiều. Lúc so chiều cao với Chu Nghiêm Phong cậu còn trêu chọc chú dù sao đến tuổi này cũng không cao được nữa, sớm muộn gì cậu cũng vượt qua.
Chu Nghiêm Phong nhíu mày: "Đến tuổi nào?"
Bảo cậu nói rõ ràng.
Cậu sờ sờ mũi cười trêu chọc nói: "Chú đừng hỏi nữa, nếu không mọi người sẽ nhìn ra chú rất để ý tuổi tác đấy."
Chu Nghiêm Phong thiếu chút nữa đánh cậu.
Nhưng cậu vẫn hiểu chuyện như trước, sau khi xem hai đứa nhỏ xong thì lập tức đi theo bên cạnh Lục Mạn Mạn và Chu Nghiêm Phong, giúp chú và thím tiếp đãi khách mời.
Chu Thụy Phong và Mai Băng Hạ thì ở lại chăm sóc hai đứa nhỏ.
Mặc dù vợ chồng họ không có nhiều tương tác thân mật nhưng họ vẫn có vẻ rất ăn ý.
Chu Nghiêm Phong vẫn nhìn ra chút manh mối, xuống lầu tiếp đón khách khứa đã hỏi Chu Bỉnh: "Ba mẹ cháu thế nào rồi?" Chu Binh mím môi: "Ly hôn."
Vốn Chu Nghiêm Phong chỉ muốn dò xét không ngờ Chu Bỉnh lại thẳng thắn nói cha mẹ ly hôn như vậy.
Vẻ mặt anh dừng một chút: "Chuyện xảy ra khi nào?"
"Lúc ông bà nội đến Dương thành không lâu."
Cũng là trong lúc vô tình Chu Bỉnh phát hiện, không có gì phải giấu diếm chú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận