[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 354: Chuyện Do Người Làm Chủ. (1)

Chương 354: Chuyện Do Người Làm Chủ. (1)Chương 354: Chuyện Do Người Làm Chủ. (1)
Cái chết của mẹ cô chính là một vết xe đổ trong quá khứ, là bằng chứng rõ nét chứng minh không nên coi tình yêu và hôn nhân là tất cả.
Cha cô thay lòng đổi dạ, phản bội, tuyệt tình, đã khiến cô rút ra được bài học rằng đừng nhìn vào những lời đàn ông nói, mà hãy nhìn xem anh ta có thể làm những øì, nhưng cũng không nên vì những hành động anh ta đã làm mà đặt cược toàn bộ cuộc đời của mình lên đó, bởi vì sở thích và thói quen sẽ thay đổi, tâm trí cũng có lúc phát sinh sự thay đổi.
Trong tình yêu và hôn nhân hoàn hảo nhất, cũng nên giữ vững tỉnh táo mọi lúc, học cách tự lập, dành nhiều thời gian và năng lượng hơn cho bản thân cũng như công việc và sự nghiệp, đồng thời cũng nên ngẫm lại làm cách nào để nâng cao giá trị bản thân, đó mới chính là con đường đúng đắn!
Lục Mạn Mạn tin tưởng Chu Nghiêm Phong sẽ không thay lòng, cũng tin tưởng anh nói được thì sẽ làm được, nhưng chắc chắn anh sẽ không trở thành tất cả của cô
Nhưng nhất định cô sẽ đối xử tốt với anh, không phụ lòng tấm chân tình của anh, không phụ lòng sự chiều chuộng, và thỏa hiệp mà anh dành cho cô.
Cô ôm lấy cổ của anh thật lâu không muốn buông tay, nghiêng đầu vùi mặt vào hõm cổ anh cọ qua cọ lại, khe cắn mấy cái, rồi hứa với anh: "Anh đối xử tốt với em, em đều ghi lòng tạc dạ, em sẽ không để những nỗ lực của anh trở nên phí công phí sức đâu."
"Em cũng sẽ đối xử tốt với anh, tốt hơn anh gấp đôi"
Cô vừa ôm lấy khuôn mặt anh vừa nói như vậy.
Mùa xuân ở Phương bắc tới rất chậm, cuối tháng 3 mà khu rừng nhỏ không có được bao nhiêu sắc xanh tươi mới, có thể nói là không vương chút hương vị mùa xuân nào.
Mãi cho đến khi mặt trời từ từ ló dạng khỏi đường chân trời và nhô lên, tỏa chút hơi ấm xua tan làn sương mù mông lung của sáng sớm, những cành khô lá úa nhuốm màu sắc tươi sáng, những giọt sương chớp động lung linh, đàn chim sẻ bay lượn vòng quanh, vạn vật trở nên bừng bừng sức sống.
Ánh nắng ban mai ấm áp chiếu vào mắt Lục Mạn Mạn, đôi mắt xinh đẹp của cô sáng tỏ lạ thường.
lại ẩn chứa nét gợi tình.
Hầu kết của Chu Nghiêm Phong động đậy, cực kỳ rung động.
Anh kìm nén sự thôi thúc muốn hôn cô, có chút hứng thú với những lời nói của cô: "Cách để tốt hơn gấp đôi là gì thế?"
Lục Mạn Mạn tiến lại gần và nói: "Từ nay trở đi, em sẽ quan tâm đến người nhà anh nhiều hơn, quan tâm thông cảm với anh hơn, ủng hộ công việc của anh, còn có.. em kiếm tiền cho anh tiêu xài thoải mái!"
Chu Nghiêm Phong bật cười.
Không cần, không cần nhiều như vậy.
Cô có thể ở cố gắng ở bên cạnh anh, và đặt anh ở vị trí quan trọng nhất trong lòng cô là đã tốt lắm rồi.
Nhưng cuối cùng anh vẫn ôm cô vào trong lòng, chỉ nói: "Em chịu yêu anh nhiều hơn một chút thôi, anh cũng thấy rất hạnh phúc rồi."
Lục Mạn Mạn hiển nhiên là thực tế hơn, lúc này càng muốn bù đắp cho anh những lợi ích thiết thực hơn, cắn lỗ tai anh và nói: "Hay là em giúp anh trả nợ trước nhá."
Chu Nghiêm Phong: "..."
"Chuyện này thì không cần đâu."
Anh thì thầm bên tai cô.
Từng chữ đều được phát âm rõ ràng, truyện đạt rành mạch vào trong lỗ tai Lục Mạn Mạn!
Lục Mạn Mạn che lỗ tai lại, ngứa quá nha, nghe được giọng điệu cương quyết của anh, quay đầu lại nhìn biểu cảm trên mặt anh, việc này có liên quan đến lòng tự trọng đàn ông, nên anh ít nhiều có chút khó xử!
Lục Mạn Mạn nằm trong lòng anh, cười như điên.
Cứ cười mãi cười mãi rồi...
Chà, thật khó chịu nha.
Rất lâu rồi không có tới đây.
Nếu không phải là bởi vì nghi ngờ chuyện có mang thai hay không, thì tối qua tiểu biệt thắng tân hôn*, hai người họ có thể ôm nhau ngủ suốt đêm rồi.
*Xa cách lâu ngày gặp lại còn mặn nồng hơn cả đêm tân hôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận