[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 453: Nói Cho Anh Nghe (2)

Chương 453: Nói Cho Anh Nghe (2)Chương 453: Nói Cho Anh Nghe (2)
Về sau cho dù có đánh giá chức danh hay khen thưởng øì cũng chắc chắc không đến lượt cô tal
Ngay cả Tiểu Phân cũng cố gắng phủi sạch quan hệ với Lý Thải Liên, cô ta nghĩ rằng chỉ cần cụp đuôi làm người là sẽ không sao, kết quả lãnh đạo sở chỉ huy không dễ lừa như thế, sau khi phê bình cô ta thật nặng họ cũng đuổi cô ta về đơn vị cũ. Trong hồ sơ còn có vết đen như gây bất hòa cho người khác, xúi giục làm loạn, phá hỏng sự đoàn kết của mọi người, chẳng khá hơn Lý Thải Liên là baol
Lúc ấy Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu đều nói cô ta xứng đáng với kết quả đó!
Sau khi nghe hai người bạn thân phân tích, Lục Mạn Mạn mới hiểu hóa ra ông xã mình lại tâm lý như vậy. Bùi Cẩm nói đúng, cô không nên nói thẳng như thế trước mặt anh, thật sự khiến người khác tổn thương.
Cô vừa hối hận vừa áy náy, vô cùng muốn chạy đến trước mặt ông xã mình xin lỗi rồi dỗ dành anh.
Cô luôn biết nói ngọt để dỗ dành người khác, đến mức nói cả ngày lẫn đêm cũng không trùng lặp, thế nhưng khi thấy anh, trái lại những lời muốn nói đều nghẹn trong lòng không thể thốt thành lời.
Chu Nghiêm Phong vẫn lạnh lùng như trước, dáng vẻ cứ như không muốn nhìn thấy cô. Cô không khỏi cảm thấy lo lắng, liệu cô có thể dỗ dành được anh sao, hay dù cô nói gì anh cũng đều sẽ không tin, thậm chí còn đuổi cô đi?
Nhưng dọc đường cô nhận ra, Chu Nghiêm Phong chỉ lạnh lùng bên ngoài thế nhưng lúc nào anh cũng quan tâm chú ý đến cô.
Nói thật, lúc anh nắm tay cô, Lục Mạn Mạn như mở cờ trong bụng, chẳng còn hồi hộp lo lắng gì nữa.
Cô nghĩ ông xã mình khiến cô cảm thấy vô cùng an toàn, kể cả buổi sáng có cãi nhau đến mức đuổi cô đi, thế nhưng anh vẫn lo cô đi giày cao gót sẽ đau chân hơn là cãi cọ với cô.
Nghĩ vậy Lục Mạn Mạn quyết tâm, từ nay về sau cô cũng muốn khiến anh cảm thấy an toàn, mỗi ngày đều để anh cảm nhận được tình cảm của cô.
Chu Nghiêm Phong đợi sau khi Lục Mạn Mạn đi vào mới buông tay cô ra, anh đóng cửa rồi để cặp lồng lên bàn.
Anh nghĩ chắc hẳn cô se không suy nghĩ cẩn thận theo cách nói của anh, mà đừng nói là suy nghĩ cẩn thận, có khi cô còn chẳng thèm suy nghĩ.
Từ trước đến nay, dù anh nói gì cô cũng đều nghĩ anh ngoài lạnh trong nóng, hoặc cố dùng lời hay dỗ dành anh để được bình yên giả tạo.
Nghĩ đến đây, trong lòng Chu Nghiêm Phong cảm thấy rất bất lực.
Anh lơ đãng từ từ quay lại, thì thấy Lục Mạn Mạn nhìn anh với đôi mắt sáng lấp lánh, cô nói: "Ông xã ơi, có phải anh muốn mỗi ngày em đều yêu anh nhiều hơn một chút không?"
Trong nháy mắt, ánh mắt Chu Nghiêm Phong dừng trên gương mặt cô, đôi mắt anh đen nhánh mà sâu thẳm.
Trái tìm Lục Mạn Mạn lập tức vô cùng căng thẳng, quả đúng như vậy, hóa ra là thế, ông xã cô từ chối cơ hội thăng chức còn bị thuyên chuyển đến đây, thế nhưng lại bị người quyết đoán không do dự không so đo được mất như cô làm tổn thương. Anh nghĩ cô chưa từng quay đầu lại, cũng không yêu anh như vậy, hoặc chỉ quyến luyến cơ thể anh nên mới tránh né không ôm ấp hay thân thiết với cô.
Ngay lúc ấy, bỗng nhiên Lục Mạn Mạn hiểu ra, cô chưa bao giờ hiểu rõ cảm nhận, mong muốn của anh như vậy.
Trong lòng cô cảm thấy rất chua xót, hóa ra ông xã cô chỉ mong muốn như vậy, anh chỉ muốn cô yêu anh nhiều hơn chút nữa.
Sau đó cô đau lòng ôm lấy vòng eo thon chắc của anh từ phía sau, cô vùi đầu vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng anh. Khi ngẩng đầu, cô thấy anh đang im lặng cụp mắt như một pho tượng.
Cô nói: "Em đã nghĩ rất kỹ điều anh hỏi, giờ em sẽ cho anh một câu trả lời, anh cúi đầu xuống đi, để em nói cho anh nghe." Dưới ánh mắt chăm chú của cô, cuối cùng Chu Nghiêm Phong vẫn cúi đầu, nhẹ nhàng ôm eo cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận