[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 502: Thế Giới Tương Lai Của Vợ (1)

Chương 502: Thế Giới Tương Lai Của Vợ (1)Chương 502: Thế Giới Tương Lai Của Vợ (1)
Mẹ vợ của anh lập tức cúi người hôn lên má nhỏ nhắn, giọng vui vẻ gửi lời chúc mừng: "Con yêu của mẹ, chúc mừng sinh nhật con!"
Vợ tương lai của anh nhìn thấy hộp âm nhạc của công chúa Disney thì nhanh chóng hét lên, sau đó vui vẻ ôm lấy món quà sinh nhật rồi ôm cổ mẹ, cảm ơn mẹ vì món quà sinh nhật và lời chúc.
Thời gian và không gian dường như trùng khớp.
Trong một thế giới khác, Chu Nghiêm Phong đã nhìn thấy cảnh anh đã sử dụng hộp nhạc của công chúa Disney để đánh thức vợ mình vào buổi sáng sớm và chúc mừng sinh nhật cô.
Cũng vào lúc này mới hiểu được vì sao biểu cảm trên mặt vợ lại giàu dư vị làm cho người ta phải suy nghĩ, nhất định phải đuổi theo hỏi vì sao lại tặng cô một cái hộp ngạc như vậy.
Không vì gì cả.
Đơn giản là vì anh muốn bảo vệ cô.
Có lẽ anh và mẹ vợ có suy nghĩ giống nhau, trong cách thể hiện tình yêu với vợ mình nên mới xuất hiện sự giống nhau đáng kinh ngạc này.
Chu Nghiêm Phong chăm chú nhìn cảnh trước mắt, hô hấp đều rất nhẹ.
Tuy nhiên vào giây tiếp theo cảnh đã thay đổi. Đám người mặc đồ đen đang đứng trang nghiêm phía trước treo một câu đối phúng điếu lớn, khung gương viền đen đặt giữa bàn dài được trang trí bằng lụa đen và hoa trắng nhỏ, người phụ nữ trong ảnh mặt mày mỉm cười, vẫn đoan trang xinh đẹp như trước.
Nhưng mất di màu sắc của một giây trước.
Ngực Chu Nghiêm Phong nặng nề như tảng đá đè lên, ngón tay không khỏi nắm chặt, sau đó lập tức thấy vợ tương lai vừa mới sinh nhật 12 tuổi của anh được người thân dắt đi tới.
Cô nhìn bức ảnh cố kìm nước mắt.
Người thân yêu cầu cô nói lời tạm biệt với mẹ cô.
Cô hỏi mẹ tại sao lại ở đây.
Nhiều người thân đến để nói lời tạm biệt với mẹ cô, khuyên Mạn Mạn nhanh hơn một chút, bảo Mạn Mạn nghe lời một chút, cô không nói lời tạm biệt với mẹ của mình thì làm sao mẹ cô có thể yên tâm ra đi?
Cô vẫn cố chấp hỏi mẹ vì sao lại ở đây.
"Mẹ con đã không còn nữa!”
“Tại sao mẹ lại không còn?”
Cô nhìn về phía ba mình.
Ba cô, một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt trưởng thành và tuấn tú, không an ủi con gái mình một chút, ngược lại tránh ánh mắt của con gái, bảo con gái nhanh chóng nói lời tạm biệt với mẹ cô, sau đó đưa cô trở vê.
Cô buộc phải nói lời tạm biệt với mẹ mình trong sự nghỉ ngờ của một số người thân, sau đó khóc nức nở và nhanh chóng được đưa ra khỏi đám tang của mẹ mình.
Chu Nghiêm Phong cảm thấy chưa lúc nào tức giận như bây giờ, vì vợ anh có một người ba lạnh lùng vô tình như vậy. Một giây sau cảnh tượng biến mất, biến thành phòng tiệc cưới rực rỡ, ba vợ của anh sắp kết hôn với người khác, vợ anh bị bắt mặc như một công chúa nhỏ, cầm lẵng hoa bị người thân yêu cầu làm phù dâu cho ba và mẹ kế.
Hôn lễ kết thúc, trước mặt khách mời mẹ kế của cô chân thành nói sau này sẽ đối xử tử tế với cô như thế nào, gia đình ba người của họ sẽ yêu nhau ra sao, một đám khách khứa và người thân nhiệt liệt vỗ tay.
Quay đầu mẹ kế và ba cô tươi cười đi mời rượu cho người ta còn cô bị ném vào một góc.
Sau đó, mẹ kế mang thai và sinh một bé trai.
Ba mẹ kế và em trai trở thành gia đình ba người chân chính, bề ngoài cô mãi mãi vẫn là người được quan tâm và yêu thương nhưng trên thực tế lại bị bỏ rơi lạnh nhạt.
Em trai bị đụng hay bị ngã, nếu cô ở bên cạnh thì chính là người đầu tiên phải chịu trách nhiệm, thái độ tinh vi của mẹ kế và ba cũng làm cho dì bảo mẫu trong nhà bắt đầu bỏ mặc với cô.
Cô không chấp nhận chịu thiệt, trong tay cô mỗi người trong nhà đều phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Cuối cùng bất mãn trong lòng ba cô đối với cô đã bộc phát trong một lần cãi vã. Ông ta không thể nhịn được mà bảo cô nghe lời, cô cũng không thể nhịn được đối với ba mà lớn tiếng chất vấn, vạch trần bộ mặt thật của người làm ba như ông ta không còn yêu thương con gái nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận