[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 137: Phân Biệt Đối Xử (2)

Chương 137: Phân Biệt Đối Xử (2)Chương 137: Phân Biệt Đối Xử (2)
Ngoài miệng nói như vậy nhưng trên mặt lộ ra vẻ không nghe lời, giống như một con mèo kiêu ngạo bị cạo sạch lông nhưng lại không dễ dàng chịu cúi đầu.
Khóe môi Chu Nghiêm Phong bất giác giật giật.
Lúc gần đến phòng bệnh mới hỏi: "Tôi quên hỏi em, trước đây đã tiêu rất nhiều tiền, trên người giờ còn đủ không?"
Lục Mạn Mạn đang định nói thì đột nhiên nghe thấy tiếng khóc the thé và tiếng chửi rủa của một bà lão huyên náo trong phòng: "Mọi người nói đúng không, loại chó con nhà tư bản này xấu xa từ trong xương, cho dù có bị cải tạo thêm mấy chục năm nữa cũng không thay đổi được bản chất rác rưởi, nếu như ngay từ đầu giết hết bọn họ, cũng không thể gây tai hoạ cho nhà tôi... Tội nghiệp con tôi, sao con lại lấy một kẻ hại người như vậy, đối xử với người ta như tổ tông, nó không biết báo ơn, còn quay ra tư tình với đàn ông khác, khiến con mất hết mặt mũi, còn tống con vào ngục ăn cơm tù, đây đúng là Phan Kim Liên thời nay lập mưu hại chồng mà... Dậy đi, dậy đi! Đồ vô liêm sỉ, đồ móng vuốt hôi hám, mày đưa chồng mày vào tù, sao mày còn mặt mũi nằm đây thoải mái, hôm nay mày không đến đồn công an giải thích rõ ràng với đồng chí công an, đưa con trai tao ra ngoài thì tao đánh chết mày..."
Lục Mạn Mạn nghe vậy có có thể không biết là ai sao, quả nhiên đúng như lời Chu Nghiêm Phong từng nói, bà lão này sẽ không bỏ cuộc, nhưng ai có thể ngờ bà lão lại tìm thấy Mạn Hương trong bệnh viện nhanh như vậy.
Nghe nói là mấy bác sĩ và y tá trong phòng không mắng được bà lão.
Ngược lại, những bệnh nhân khác và gia đình của họ bị bà lão kích động còn lên tiếng phụ hoạ không ngừng.
Cô bước tới mở cửa.
Chu Nghiêm Phong sợ cô nghe không lọt tai những lời đó sẽ cãi nhau với người khác, nên anh vội vàng gọi "Mạn Mạn!" để cô bình tĩnh lại.
Không ngờ, cô xông vào đẩy bà lão sang một bên, nhào người lên giường bệnh, đảo mắt một vòng khóc như mưa: "Chị, chị số khổ của em, chị có người chồng cờ bạc rượu chè mới nhìn thấy chị nói chuyện với người khác mấy câu đã định đánh chết chị rồi, sao lại còn có thêm một người mẹ chồng ăn thịt người không nhả xương như vậy..."
Khi Lục Mạn Mạn đột ngột xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Những bệnh nhân đó và người nhà của họ lúc trước tin lời bà lão, thực sự cho rằng Lục Mạn Hương tính tình xấu xa, không tuân theo luân thường đạo lý, là loại đàn bà độc ác, không những vô liêm si mà còn tống chồng vào tù, bị đánh như vậy cũng đánh, họ ước gì có thể đuổi Lục Mạn Hương ra khỏi phòng bệnh.
Bống nhiên lại nghe thấy Lục Mạn Mạn khóc nức nở kể lể chị gái mình tội nghiệp, than thở chị gái mình lấy phải một người chồng rượu chè cờ bạc còn đánh vợ.
Cả đám người nghe thấy hai từ cờ bạc, vẻ mặt của họ lập tức trở nên biểu chuyện, sao lại không hiểu điều này có nghĩa gì chứ, đã là đàn ông thích co bạc người nào không ham ăn biếng làm, không làm mà đòi hưởng, thậm chí còn vì đánh bạc mà nói dối thành tính, ăn cắp cướp bóc, có thể có gì tốt chứ?
Mọi người không cần suy nghĩ nhiều cũng biết, gặp phải một ông chồng cờ bạc, người phụ nữ nhất định sẽ không tránh khỏi những lúc khó khăn, cuộc sống toàn là nước mắt.
Bà lão còn mở miệng nói con trai tội nghiệp, nói con dâu hại con mình, nếu con trai bà thực sự là một tay cờ bạc, chưa biết ai hại ai đâu.
Từng người một nhìn bà lão đầy dò xét.
Thấy mấy câu nói của Lục Mạn Mạn bất lợi cho mình, bà lão nóng nảy, vội vàng đứng dậy nói: "Gô, cô nói bậy bại"
Lục Mạn Mạn hỏi bà lão: "Con trai bà có phải ngày ngày không có việc gì làm chỉ biết uống rượu không?”
Bà lão nói: "Không phải, nó chỉ là, nó chỉ là..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận