[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 332: Loại Phong Lưu Đa Tình (1)

Chương 332: Loại Phong Lưu Đa Tình (1)Chương 332: Loại Phong Lưu Đa Tình (1)
Chỉ là trước khi đi nói: "Sau này em có thể thường xuyên tới nơi này chứ?”
Lục Mạn Mạn nói: "Đương nhiên là được rồi."
Không nhắc đến quan hệ giữa anh ấy và Chu Nghiêm Phong, cô nhận mẹ Bùi Cẩm là mẹ nuôi, mẹ anh ấy là dì nuôi, anh ấy và cô cũng rất thân thiết.
Hơn nữa anh ấy còn cứu chị gái cô, đừng nói anh ấy thường xuyên tới đây, mỗi ngày tới cũng được, chỉ cần anh ấy có thời gian.
Bùi Vọng Tân khe cong mắt, khóe môi kéo ra một nụ cười, phối hợp với khí chất của tên nhà giàu ăn chơi trác táng, cười rộ lên nụ cười xấu xa, cứ như đang có chủ ý xấu gì đó.
Sau khi Bùi Vọng Tân rời đi, Thái Châu trở về, đoàn trưởng kia cũng đến, quan tâm Lục Mạn Hương không tìm được trong thời gian dài như vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lục Mạn Mạn không muốn đối tượng xem mắt của chị gái có phỏng đoán xấu gì, hơn nữa còn liên quan đến chồng cũ, nếu không phải được Bùi Vọng Tân kịp thời cứu ra, thì xém chút nữa đã...
Càng ít người biết chuyện này càng tốt.
Chỉ nói chị gái ngồi lỡ trạm xe, đến ngoại ô thì lạc đường, vừa mới được một người tốt bụng đưa và.
Đoàn trưởng kia hình như không tưởng tượng được một đồng chí nữ lớn như vậy lại có thể lạc đường, vẻ mặt giật mình, nhưng ngẫm lại tính cách của Lục Mạn Hương mềm mại dịu dàng, nhìn là biết văn nhã yên tĩnh, bình thường nhất định không thích ra ngoài, sau khi bị lạc đường cũng không biết hoảng thành bộ dạng gì, trong lòng càng thêm thương yêu.
Không chỉ không hỏi nữa, mà trái lại còn trách mình suy nghĩ không đủ chu đáo, sớm biết như thế nên tới đón người.
Lục Mạn Mạn bảo anh ta về trước đi, ngoại ô ít xe, chị gái cô cả đường đi về vừa khát vừa mệt, đang nghỉ ngơi ở trên lầu, hôm nay không thể hẹn hò với anh ta.
Trưởng đoàn đành phải tạm biệt.
Sau khi đám người rời đi Lục Mạn Mạn trở vê tiếp tục chăm sóc cho chị gái.
Không quên lại gọi cho Chu Nghiêm Phong.
Chu Nghiêm Phong vừa mới gọi người điều tra rõ ràng tình hình nông trường ở bên kia, Từ Hòa Bình kia trở về đã là nửa tháng sau, mặc dù chuyện anh ta bắt cóc đứa nhỏ đã thông báo cho nông trường bên kia, người bên nông trường nghị luận sôi nổi, nhưng cuối cùng anh ta là kỹ thuật viên, lãnh đạo nông trường phạt không nặng tượng trưng cho anh ta một chút, sau đó an ủi anh ta làm việc.
Nhưng Nghiêm Đại Khoan không tha cho anh ta, đi khắp nơi đồn đại với người khác lúc Lục Mạn Hương còn chưa ly hôn, anh ta lại đem lòng thầm mến với Lục Mạn Hương, còn thông đồng với Lục Mạn Hương.
Từ Hòa Bình trở thành đối tượng mọi người phỉ nhổ, còn bị Nghiêm Đại Khoan âm thầm tống tiền, sau đó một lần điều khiển máy kéo, cũng không biết có phải tỉnh thần hoảng hốt hay sao, bởi vì thao tác sơ suất hai ngón tay bị xoắn lại, lúc ấy được người đưa đến bệnh viện.
Sau đó thì anh ta không trở lại, người đàn ông này cứ thế biến mất.
Thời bấy giờ mặc dù cần thư giới thiệu mới có thể đi xe, nhưng có người trốn kiểm tra tàu hỏa, còn có trên đường tùy tiện bắt xe đến nơi khác, người muốn mất tích, độ khó khăn tìm kiếm thật sự không phải bình thường.
Cho nên không ai biết anh ta đã đi đâu.
Còn vê Nghiêm Đại Khoan, Chu Nghiêm Phong biết người lên tàu thì nhờ bên phía nam kia xem anh ta có đến không, kết quả không có.
Bây giờ Chu Nghiêm Phong sợ Từ Hòa Bình giống như Nghiêm Đại Khoan đột nhiên xuất hiện, gây bất lợi với Lục Mạn Mạn.
Đám người điên thì không øì là không làm được.
Trong điện thoại anh muốn Lục Mạn Mạn phải chú ý an toàn, nói: "Anh gửi cho em một thứ, chờ nhận được thì em phải thường mang theo bên người."
Lục Mạn Mạn nhắc tới người cứu chị gái mình là Bùi Vọng Tân.
Chu Nghiêm Phong trái lại biết Bùi Vọng Tân tới đây, anh cũng có nghe phong phanh chuyện xảy ra ở Kinh Thành bên kia, nhưng nghe Lục Mạn Mạn nói trước khi đi Bùi Vọng Tân nói sẽ thường xuyên đến thăm Tiểu Dương Lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận