[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 202: Chịu Thua (2)

Chương 202: Chịu Thua (2)Chương 202: Chịu Thua (2)
Nụ cười trên mặt Chu Nghiêm Phong càng lúc càng nhiều, giải thích: "Như vậy rất tốt, gió không tiến vào được, giữ ấm."
Sau đó ôm cô ngồi trên cánh tay, tới trước tủ quần áo: "Em nhìn xem hôm nay mặc cái gì."
Lục Mạn Mạn không muốn cho anh quá nhiều lợi ích, nhưng lại rất hưởng thụ sự phục vụ tận tâm của anh, vì vậy mặc dù bị anh ôm ngồi trên cánh tay cũng không chịu mềm mại dựa vào mà ôm lấy cổ anh, cô thẳng lưng, chỉ hai ngón tay chống lên vai anh.
Chọn lựa trong tủ quần áo suốt mấy phút đồng hồ, cuối cùng cũng chọn được một cái quần ống rộng màu đen cùng một chiếc áo len cổ bánh bèo chữ V màu đỏ, áo len cổ bánh bèo chữ V là loại hình phong cách Hồng Kông, thiên về rộng rãi.
Chờ thay xong quần áo, Chu Nghiêm Phong đứng ở một bên nhẹ nhàng vén vạt áo len lên một chút cho cô, so khoảng cách từ thắt lưng của cô đến mặt đất, nói: "Mạn Mạn, chân của em vốn đã dài, mặc cái quần này vào còn có vẻ dài hơn, sắp cao hơn tôi rồi."
Anh chỉ cần muốn học khen người là sẽ học được, thậm chí không cần phải học, suy nghĩ một chút là biết khen từ chi tiết đến trọng điểm như thế nào. Cô được khen, từ bật cười đến nhịn không được, ngửa khuôn mặt xinh đẹp cất tiếng cười to, sau đó đắc ý nâng hai cánh tay lên vặn vẹo eo, mông lắc lắc theo.
Giọng nói ngọt ngào tỉnh tế: "Đương nhiên rồi."
Chu Nghiêm Phong: Thật đáng yêu.
Lại một ngày bị cô mê hoặc.
Mặc quần áo tử tế xong hai người đi rửa mặt, Lục Mạn Mạn vốn dĩ không cho anh lại gần, vừa rồi còn tươi cười như hoa, khi chặn cửa lại muốn bao nhiêu hung dữ thì có bấy nhiêu.
Nhưng một câu "Không cần được tiện nghi còn khoe mẽ" còn chưa nói xong, Chu Nghiêm Phong giơ cái tay bị thương kia lên.
Lục Mạn Mạn trừng anh một cái, cho người vào, lấy nước vào cốc cho anh, vắt kem đánh răng vào bàn chải xong rồi đuổi anh đi đến cống thoát nước đánh răng.
Chu Nghiêm Phong không có ý kiến, chờ đến khi cô đánh răng xong, bắt đầu rửa mặt mới lại gần, thấy cô rửa xong rồi mới lấy khăn lông của cô đã dùng qua lau mặt.
Lý do cũng rất đầy đủ.
"Tiết kiệm một chút nước."
Lục Mạn Mạn không để ý tới, chuyên tâm soi gương, lau sương trên mặt chiếc gương, quay đầu lại thấy anh không chớp mắt nhìn, cũng ung dung cho anh nhìn một chút, thuận tiện chụp lại cho anh.
Chu Nghiêm Phong cũng mặc kệ mặt bị vỗ đến bốp bốp, cúi đầu, ánh mắt mềm mại.
Chu Bỉnh muốn đi WC, mới vừa bước chân vào nhìn thấy một màn kia thì ngây ngẩn cả người, mặt nhanh chóng đỏ lên, mũi chân vặn vẹo, cúi đầu chạy nhanh đi ra ngoài.
Thì ra cậu suy nghĩ nhiều rồi, chú thím bí mật tốt như vậy, thật tốt...
Hai người cùng nhau đi xuống lầu.
Lão gia đã chờ đợi rất lâu, cất tiếng nói: "Mạn Mạn, đến đây, cha đã lập ra kế hoạch rèn luyện sức khỏe cho con rồi!"
Lục Mạn Mạn ngoài mặt cười cười, sau lưng thì giơ tay túm áo Chu Nghiêm Phong giật mạnh một cái.
Chu Nghiêm Phong vội vàng nói: "Hôm nay khoan hãng tập đi, ngày mai con sẽ mua cho cô ấy một đôi giày thích hợp để tập thể dục."
"Không cần con phải lo, cút cút cút!"
Lão gia xua đuổi con trai mình xong thì lại gần con dâu nói: "Mạn Mạn, đừng lo lắng, tối hôm qua cha đã nghĩ kĩ rồi. Cái cơ thể nhỏ bé này của con mà chạy mấy ki lô mét như Chu Bỉnh thì mệt mỏi lắm. Con luyện Thái Cực Quyền với cha đi, môn này rất hay, điều hòa âm dương, lưu thông khí huyết, đả thông kinh lạc, tìm khỏe mạnh hơn thì cơ thể sẽ tốt hơn rất nhiều đúng chứ!" Không cần phải chạy nhảy là tốt rồi.
Chu Nghiêm Phong cũng nhìn ra Lục Mạn Mạn không phải kiểu người thích chạy nhảy, bình thường cũng không thích đi dạo, thà nằm trên giường còn hơn.
Quả nhiên, cô nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, lập tức nhận lời: "Được, con nghe lời cha!”
Lão gia dẫn Lục Mạn Mạn lên ban công học tư thế trung bình tấn.
Lục Mạn Mạn khởi động trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận