[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 469: Lời Đồn (1)

Chương 469: Lời Đồn (1)Chương 469: Lời Đồn (1)
Chu Nghiêm Phong còn ước được vất vả hơn nữa kìa, có vợ bên cạnh, vất vả như vậy lại là hạnh phúc mỹ mãn nhất trong cuộc sống đời thường.
Lục Mạn Mạn nói sẽ giúp anh chia sẻ việc nhà.
Giặt quần cộc của anh cũng được!
Tay Chu Nghiêm Phong đỡ cằm cô, cười sung sướng.
Lục Mạn Mạn nhắc đến bảo mẫu thì tiện thể hỏi thăm lão phu nhân, lão gia, dì Điền và đám Tiểu TỪ. Ngoài ra, chuyện cô quan tâm nhất là nghe Bùi Cẩm nói cô ấy tình cờ gặp nhà lão phu nhân, lão phu nhân bảo cô ấy mỗi tháng gọi điện về nhà, Chu Bỉnh lên cấp ba còn gửi quà qua đó.
Lục Mạn Mạn muốn biết chuyện mỗi tháng một cuộc điện thoại này là thế nào, chẳng lẽ Chu Nghiêm Phong thật sự tìm một người có giọng nói giống cô, thậm chí còn khiến lão phu nhân và lão gia tin lời nói dối trắng trợn của anh?
Chu Nghiêm Phong đang muốn nói với cô việc này, cửa sân bên ngoài mở ra đóng lại, thỉnh thoảng truyền đến tiếng bước chân ồn ào và tiếng nói chuyện thầm thì, sau đó lại biến mất ở trong nhà hộ gia đình dưới lầu.
Lục Mạn Mạn buồn bực tự hỏi ai sống ở tầng dưới, đã hơn bảy giờ, trời bên ngoài tối thui, ngày nay nhà nào không phải dậy sớm ngủ sớm, buổi tối không phổ biến hoạt động sang nhà người ta chơi.
Nghe tiếng ít nhất cũng có mười người nhỉ?
Chu Nghiêm Phong nói cô biết gia đình của Phó cục trưởng Vương sống ở đó rồi nhìn Lục Mạn Mạn, nói một câu rất khiến người ta phải suy nghĩ: "Bà Vương nhiệt tình hiếu khách, trong khu còn có biệt danh cái loa nhỏ... "
Tức là...
Lục Mạn Mạn nhất thời nghẹn lời.
Thời đại nào cũng không thiếu tin đồn.
Chu Nghiêm Phong vừa đưa vợ về nhà, cái loa nhỏ này của bà Vương liền bận rộn đến chân không chạm đất, dù là gọi điện thoại hay đến thăm nhà khác, chẳng mấy mấy chốc tin này đã lan ra một nửa khu nhà.
Đêm nay có người vui có người buồn.
Vui mừng tất nhiên là hai người Chu Nghiêm Phong và Lục Mạn Mạn, buồn là những người còn trông cậy vào ngày nào đó cục trưởng Chu nghĩ thông suốt ly hôn với người vợ không về nhà kia, để họ nhặt của hời.
Buổi tối vừa cơm nước xong, mấy người phụ nữ liền chạy tới tìm bà Vương.
Vợ tư lệnh vào cửa đã nói: "Về nhà thật, bà chắc không?"
Trên thực tế, Lục Mạn Mạn đã đến vùng động đất và ở lại chỗ Chu Nghiêm Phong suốt đêm. Tin vợ Chu Nghiêm Phong quay về cũng truyền ra, chẳng qua người trong khu nhà rốt cuộc không tận mắt nhìn thấy, hơn nữa nghe nói hai người cãi nhau, sáng sớm ngày hôm sau bà Chu lại đi rồi. Có lẽ hai người không tìm được tiếng nói chung, trong lòng mọi người ít nhiều vẫn còn chút hy vọng.
Nghe nói mọi người đều về nhà nên không sốt ruột.
Bà Vương có hai đứa con trai và hai đứa con gái, hai đứa con trai hơn hai mươi tuổi đều đi làm rồi, hai đứa con gái năm nay vừa lên cấp ba, cháu trai cháu gái trong nhà tuổi cũng xấp xỉ hai cô con gái của bà, tức là nhà bà không có cô gái nào hợp làm đối tượng kết hôn với cục trưởng Chu.
Trong hoạt động tranh giành này, bà không có lợi ích gì liên quan, bà Chu về cũng được, không về cũng được, chẳng hề hấn gì đến bà, nhiều nhất là từ nay về sau có thêm một hàng xóm ở tầng trên, đương nhiên, nếu bà Chu là người dễ nói chuyện dễ ở chung, bà ngược lại vô cùng sẵn lòng nịnh bợ, nịnh bợ bà Chu còn không phải là đang nịnh bợ cục trưởng Chu sao, chẳng phải cũng tương đương với việc đỡ đần chồng bà về mặt công việc đó ư?
Vợ tư lệnh nhướng mày, nói chuyện cũng hùng hùng hổ hổ, thái độ chất vấn quá rõ ràng.
Vương thái thái không vội cũng không giận, mời cô ta lại ngồi giữa sô pha, tự mình pha trà bưng tới.
Dù sao cũng tiếp đãi người ta trước để người ta hạ hỏa đã, khi lửa giận trong lòng nguôi ngoai, ít nhất có tức cũng không thể oán trách bà. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận