[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 440: Chuyện Cười (1)

Chương 440: Chuyện Cười (1)Chương 440: Chuyện Cười (1)
Khuôn mặt của Tiểu Phân lập tức trở nên xấu hổ, nhưng cô ta từ trước đến nay là một người có tính tình nhớ ăn không nhớ đánh, còn đặc biệt nổi loạn, lúc trước bị một bữa phê bình tàn nhẫn, không chút lưu tình như vậy, còn sợ tới mức không dám thở mạnh, đi ra khóc một trận là tức giận đến cực kỳ, nhất định phải trở về nơi đó.
Cô ta biết trong lòng Lý Thải Liên thủy chung nhớ thương cục trưởng Chu, đừng thấy ngoài miệng nói như vậy, trong lòng khẳng định hận không thể chắp hai cánh chạy như bay đến chỗ cục trưởng Chu.
Chẳng qua là không giữ được thể diện của mình, thiếu người đưa thang, để cho cô ta mượn sườn núi xuống lừa.
Tiểu Phân tức giận không thể kiểm soát được nói: "Cậu nói xem, tuy rằng cục trưởng Chu bình thường rất nghiêm túc, nhưng không đến mức quát lớn nữ đồng chí như vậy, tại sao hôm nay ngài ấy lại tức giận như vậy?"
Lý Thải Liên do dự: "Tại sao?"
Tiểu Phân nói: "Chắc chắn là lúc trước đã nói chuyện chưa nói đến cùng với người phụ nữ nhân kia, trong lòng mang theo tức giận, chúng ta đi vào không phải đúng lúc đụng vào họng súng sao?"
Thấy Lý Thải Liên vẫn còn do dự, cô ta lại thêm chút lửa, nói: "Người phụ nữ đó không biết quan tâm đến cục trưởng Chu, có ai làm phụ nữ như cô ta sao, năm nay cục trưởng Chu đã ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi rồi, nhìn xem, lớn tuổi như vậy mà ngay cả một đứa nhỏ cũng không có, nhất định là người phụ nữ đó chỉ biết lưu luyến; trong thế giới phồn hoa của Hồng Kông, không muốn sinh con, chạy ra ngoài lâu như vậy vẫn không trở lại, cô ta quả thực là chiếm hố xí không ỉa, a phi, cục trưởng Chu mới không phải là hố xí, là...
Tiểu Phân nhất thời không nghĩ ra, gãi gãi đầu nói: "Ôi, dù sao cậu chỉ cần biết nghĩa đại khái là được!"
Cô ta lại tiếp tục mê hoặc nói: "Theo như tớ, người phụ nữ đó căn bản không cùng đẳng cấp với cục trưởng Chu, cục trưởng Chu của chúng ta xuất thân từ một gia đình tốt, ngay thẳng và dũng cảm, có được phẩm đức cao thượng cùng với tư tưởng chói lọi, là thủ trưởng giỏi đã trải qua khảo nghiệm, còn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ dây dưa với phụ nữ, lại càng sẽ không y vào quyền thế làm việc này việc kia, là tấm gương mà không đàn ông nào sánh bằng, người phụ nữ đó là thứ gì, nhìn quần áo đồ vật mà cô ta mặc, chủ nghĩa tư bản mục nát và lạc hậu!"
Tiểu Phân nhắc đến cái này là tức giận: "Cô ta giống như con sâu mọt, nếu cô ta tiếp tục ở bên cạnh cục trưởng Chu, cô ta chắc chắn sẽ làm thủ trưởng tốt của chúng ta thối rữa!" Lý Thải Liên lúc này mới ngẩng đầu lên, kịp thời bày tỏ sự lo lắng của mình: "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Tiểu Phân nói,"Không phải là thời điểm cần cậu lên sân khấu sao, cậu phải cứu vớt cứu vớt cục trưởng Chu của chúng ta!"
Lý Thải Liên bị cô ta làm cho kích động: "Tớ, tớ, tớ... Tiểu Phân, cậu nói giỡn sao? Tớ chỉ là một người bình thường, làm sao có thể leo lên..."
Tiểu Phân nhìn cô ta và nói: "Cậu vẫn bình thường sao? Hãy nhìn khuôn mặt tốt biết bao nhiêu mà cha mẹ đã cho cậu, tính tình của cậu lại không thể tốt hơn, nói chuyện với ai cũng đều ôn hòa, không bao giờ tranh giành bất kỳ vinh dự nào, còn là y tá chuyên nghiệp giỏi nhất ở đây!"
Cô ta kiên định nói: "Sau này nếu như cậu đi theo... nhất định là vợ tốt của ngài ấy!"...
Cách một khoảng vải thô, hai người Tần Tuyết Hoa và Lưu Trân Châu cùng cúi người xuống gắt gao che miệng để nhịn cười.
Hai người nhìn nhau, trong mắt đều là nói hôm nay mở rộng tâm mắt.
Họ đều ở trong cùng một đội y tế với Lý Thải Liên và Tiểu Phân, nhưng đến nay, hai bên luôn mâu thuẫn với nhau, Tần Tuyết Hoa cùng Lưu Trân Châu rất chán ghét Tiểu Phân mỗi ngày líu ríu, gặp phải chút chuyện là hô to gọi nhỏ, giống như mấy trăm năm không thấy qua việc đời vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận