[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 314: Quyền Lợi (3)

Chương 314: Quyền Lợi (3)Chương 314: Quyền Lợi (3)
Chu Nghiêm Phong rửa sạch quả táo, cắt thành từng miếng nhỏ để vào trong đĩa, hai người cùng nằm trong chăn ấm, vừa ăn táo vừa trò chuyện.
Chu Nghiêm Phong nói: "Sao tối hôm qua lại ngủ ở phòng bên kia?"
Lục Mạn Mạn mới vừa rồi được anh giơ tay ôm lấy, lại đặt vào trong lòng, một bên bị hôn tới hôn lui, một bên lại yêu cầu từ nay về sau đều gọi giống như vậy, lúc viết thư cho anh cũng phải xưng hô như vậy.
Khuôn mặt và chiếc mũi của cô thiếu chút nữa thì biến dạng.
Lần đầu tiên thấy anh liều lĩnh đến thế.
Nhưng lại thấy khá thích.
Gối đầu lên cánh tay anh, nép gọn trong ngực anh, bàn tay khẽ vuốt ve lồng ngực rắn chắc của anh, nghe anh hỏi vậy, nàng vừa nhai miếng táo ngọt lim, vừa ung dung nói: "Nhớ anh quá, nên muốn nằm ngủ trên giường của anh."
"Cũng nhân tiện xem trộm nhật ký của anh luôn à?”
Lục Mạn Mạn: "..."
Chu Nghiêm Phong cúi đầu nhìn biểu cảm trên mặt cô có chút rạn nứt, lập tức mỉm cười, đến nỗi lồng ngực cũng rung rinh theo. Đương nhiên anh không ngại cho cô đọc, chỉ là muốn trêu chọc cô chút thôi.
Ngón tay móc lấy cằm cô, vừa định nói vài câu trêu ghẹo, thì đột nhiên thấy cô chậm rãi nói: "À, câu bên trên nàng cái cằm, vừa định nói hai câu trêu chọc, bỗng nhiên nghe nàng chậm rãi đạo: "À, vậy có phải anh đã quên mất chuyện em biết tiếng Anh rồi đúng không?"
Chu Nghiêm Phong: "..."
Vì vậy dừng nên đắc ý quá đài
Chu Nghiêm Phong vội cúi người ôm lấy nàng nói xin lỗi: "Thật xin lỗi Mạn Mạn, khi đó anh đã có chút đề phòng em..."
Lục Mạn Mạn nhét một miếng táo vào miệng anh để ngăn lại câu nói, hào phóng nói: "Tha lỗi cho anh đấy."
Cô nói: "Nhắc đến chuyện này thì cũng không trách được anh cảnh giác, ai bảo anh là quân nhân cơ chứ, chỉ là em lại khoan dung như vậy, nên anh cũng không được tranh luận với em chuyện em đọc trộm nhật ký, chúng ta hòa nhau, chuyện này coi như xong!”
Hóa ra là ý tứ này.
Chu Nghiêm Phong nghe xong thấy không đúng lắm: "Chỉ là xem nhật ký thôi mà, em cho rằng anh sẽ tranh luận với em chỉ vì chút chuyện này sao?"
Lục Mạn Mạn liếc anh một cái, từ chối cho ý kiến. Chu Nghiêm Phong khẽ thở dài, hôn lên môi cô nói: "Mạn Mạn em nghe cho kỹ này, anh sẽ không tranh luận, hiện tại không tranh luận, tương lai cũng sẽ không tranh luận, những thông tin tuyệt mật trong công việc không thể chia sẻ với em, đây là nguyên tắc, nhưng trừ điều đó ra thì không có chuyện gì liên quan anh mà em không thể biết hết, ngay cả những điều riêng tư nhất, chỉ cần em thấy tò mò, thì em có thể xem chúng cho thỏa thích thì thôi."
"Đó là quyền lợi của em, là đặc quyền mà anh dành cho em."
Anh gãi gãi chiếc mũi cô nói: "Anh là của em mà."
Lục Mạn Mạn cẩn thận nhìn anh, khuôn mặt điển trai không gì sánh bằng, vừa anh tuấn vừa khí khái, đã thế còn là người tốt, chín chắn mà cũng khôn ngoan, có hiểu biết lại rất hóm hỉnh, thỉnh thoảng còn thể hiện tình cảm thật của mình với cô một cách nhiệt tình... cô thích vô cùng.
Lục Mạn Mạn cười đến cong mắt: "Chỉ thuộc về em thôi à?”
"Chà, chỉ thuộc về chúng ta thôi."
Trên đời chỉ có sự chân thành mới là thứ quý giá nhất, cho dù tương lai đổi thay, ngày mai khó lường thì sự chân thành lúc này cũng không hề giả dối.
Cô luôn trân trọng những gì của anh ngày hôm nay.
Trong lòng dâng lên một cỗ dịu dàng, Lục Mạn Mạn triu mến ôm mặt Chu Nghiêm Phong, chạm nhẹ rồi hôn lên môi anh. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận