[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 403: Đi Bài Cảm Tình (1)

Chương 403: Đi Bài Cảm Tình (1)Chương 403: Đi Bài Cảm Tình (1)
Chu Nghiêm Phong lại mở mắt, yên lặng nhìn cô, sau đó nhắm mắt lại ôm cô, vùi đầu vào lòng ngực mềm mại của cô.
"Anh biết, em theo anh chịu rất nhiều thiệt thòi."
Giọng anh khàn khàn.
"Em vốn là người không bao giờ để bản thân phải chịu thiệt, dù không có điều kiện cũng phải tạo ra một hoàn cảnh sống thật thoải mái. Nếu không có anh, em có thể sống một cuộc tốt hơn, không bị gò bó, tự do tự tại, thế nào cũng đạt được mục tiêu hưởng thụ cuộc sống của em."
"Theo anh luôn bị quản chế, không thể khoe xe mới với người khác, em kiếm được bao nhiêu là tiền, em mua cho chồng một chiếc đồng hồ Rolex vàng, quần áo giày da mua cho chồng đều là hàng cao cấp đắt tiền, cho dù là ví da, cũng là hàng xịn nhất."
"Không thích anh dỗ dành em học tập cái tỉnh thần lãnh đạo đó, nhưng lần nào cũng học theo tâm ý anh, công việc có bận rộn hơn nữa cũng dành thời gian quan tâm anh, quan tâm người nhà của anh, hễ tới lễ tết là cẩn thận đi chọn quà cho họ."
"Em luôn cố gắng làm một người vợ tốt, chỉ nhìn bề ngoài ai cũng cho rằng em yếu ớt tùy hứng, kỳ thật em thông minh tỉnh tế, vừa hiểu chuyện vừa có lòng cầu tiến, bên cạnh anh không có ai vừa hiểu chuyện vừa có lòng cầu tiến hơn em, lại còn biết giao tiếp với người nhà."
"Em không biết những đồng nghiệp kia hâm mộ anh nhường nào đâu, dù là trong giai đoạn hẹn hò em cũng là một cô bạn gái tốt, anh đi công tác lâu như vậy, em chưa từng oán giận một câu, lúc nào cũng sẵn lòng ủng hộ sự nghiệp của anh, cho dù đưa ra yêu cầu, cũng nằm trong phạm vi năng lực của anh."
"Anh mua xe cho em, em gọi điện thoại tới, câu đầu tiên đã hỏi anh tại sao lại mua cái xe đắt như vậy, lo lắng chỉ tiêu vượt quá khả năng kinh tế của anh, chiếc nhẫn sapphire xanh và hoa hồng cầu hôn, lúc thấy chúng em rất vui nhưng lại lo lắng, là sợ anh làm chuyện vi phạm quy định à?"
"Năm ngoái mẹ Bùi Vọng Tân vì chuyện của chị em mà gọi điện tới, em nói với anh là em rất bực, anh hỏi em có cần trút ngược hết tâm sự trong lòng em ra hỏi ngược lại họ xem, xem họ trả lời thế nào, em nói không được."
"Trước đây em thân thiết với họ là vì chuyện làm ăn của em, nhưng nếu nổi lên xung đột, lấy tính tình của em, dù là ngoài miệng cũng phải nói nói vài câu cho hả dạ, nhưng em chọn nén nhịn, rõ là đang nghĩ cho anh, không muốn ta kẹp ở giữa khó xử."
Chu Nghiêm Phong siết chặt lấy eo cô.
Ngón tay đang lật sách của Lục Mạn Mạn khựng lại, vốn hy vọng anh có thể yên ổn mà bổ giấc. Cô bất đắc dĩ nói: "Anh không giúp em gọi điện ngược về sao, người ta cũng gọi điện thoại xin lỗi, sau đó anh và Bùi Vọng Tân không thân thiết nổi nữa, không phải cũng là do chuyện này."
Cô vuốt tóc anh,"Anh luôn muốn bảo vệ em, nếu anh cảm thấy em vẫn còn được tính là một người vợ tốt, vậy anh chính là người chồng tốt nhất trên đời."
Chu Nghiêm Phong buồn bực nói: "Nhưng chồng tốt của em có một không hai cũng không bằng 2,8 tỷ đô la."
Lục Mạn Mạn muốn nói là mộng tưởng của hai người không giống nhau.
Cho dù anh có cơ hội thăng chức, anh cũng không muốn từ bỏ mà.
Chu Nghiêm Phong quay đầu hỏi: "Có phải chỉ vì cái trước mắt không? Công ty thời trang của em đã làm rất tốt, trong vòng ba năm chắc chắn có thành tựu”
Chỉ vì cái trước mắt?
Để anh làm chủ tịch xem, anh còn coi trọng cái trước mắt hơn ai hết.
Có thể ổn định được, là cho không đủ nhiều.
Lục Mạn Mạn không muốn sa vào cuộc tranh chấp vô nghĩa này, chỉ nói: "Tương lai thì sao, sau này thì sao? Anh còn không phải muốn em từ bỏ hết à." Chu Nghiêm Phong nói: "Chuyện tương lai tương lai nói sau, nếu thật sự không được thì chuyển thành cổ phần có sự tham gia của nhà nước, còn là phe điều khiển đằng sau, chúng ta cùng nghĩ cách!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận