[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 297: Chim Sáng (2)

Chương 297: Chim Sáng (2)Chương 297: Chim Sáng (2)
Lục Mạn Mạn chợt nhớ tới cái gì, gọi anh ấy lại đò hỏi: "Anh và chị gái em quan hệ như thế nào?"
Thái Châu ngẩn người: "Quan hệ gì cơ?"
Lục Mạn Mạn đứng lên một tay nâng tách, một tay ôm lấy cánh tay, nhịn cười nói: "Anh còn giả vờ không biết với em hả, hôm qua em đã hỏi Thái Hiểu Hồng rồi, trong thời gian này, ba người các anh lúc nào cũng ở cùng một chỗ mà."
Thái Châu vẫn không hiểu: "Cho nên?"
Nhưng sau đó liền mấp máy môi: "Tiểu Mạn, em đang mai mối cho anh với chị gái em sao? Chúng ta đúng thực là mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, nhưng anh chỉ là dựa theo lời dặn dò của em trước kia, quan tâm chị gái em nhiều hơn một chút, cũng không phải quan tâm theo cách em nghĩ đâu."
Lục Mạn Mạn vẻ mặt của anh thẳng thắn, kiên quyết, rõ ràng hiệu ứng cầu treo đã xảy ra trong quá trình trượt băng ngày hôm đó, cũng không hiểu tại sao giữa hai người lại chẳng có phản ứng hóa học gì
Nghĩ đến trò hề ngày hôm qua.. Đúng là rất thuyết phục, ai cũng biết về lâu dài đó sẽ biến thành sự phiền phức
Dưa hái xanh không ngọt.
Theo đuổi chứ không phải mua bán. Cô cũng không thể hong hách bắt ép người khác chấp nhận mọi thứ.
Nhưng mà, chuyện tình cảm mà, không thể lường trước được khi nào nó thay đổi.
Lục Mạn Mạn lập tức chuyển chủ đề, nói vài lời không liên quan cho qua chuyện.
Dì bảo mẫu bên kia cũng đã làm xong bữa sáng.
Lục Mạn Hương cũng rời giường.
Lục Mạn Mạn cùng chị gái ăn xong điểm tâm, sau đó, ai làm việc nấy.
Vào ngày Lục Mạn Mạn trở về, ban đầu dự định buổi chiều sẽ đến gặp giám đốc nhà máy Từ để nói về việc tài trợ trang phục, kết quả bị bên này trói chân chẳng đi đâu được, giám đốc Từ đêm hôm đó phải ngồi xe lửa đến Dương Thành tham dự một triển lãm, chờ không nổi được đành phải đi trước.
Lúc trở về đã là năm ngày sau.
Sáng sớm, Lục Mạn Mạn nhận được cuộc gọi từ thư ký của ông ấy, chờ khi chuẩn bị xong mọi thứ, thư ký sẽ lái xe tới đón người.
Hai người gặp mặt tại quán trà.
Giám đốc nhà máy Từ nhìn thấy cô: "Bên kia khắp nơi đều là cảnh đẹp mới mẻ, cô có cơ hội hẳn là nên đi ra ngoài nhìn xem."
Lục Mạn Mạn nghe ông ấy nói về một số kiến thức ở Dương Thành, cũng có chút để ý, nhưng chuyện tài trợ trang phục vẫn nên ưu tiên hơn, trước đó khi gọi điện cũng đã trò chuyện đơn giản, hiện tại cần phải thảo luận kỹ càng hơn.
Cuối cùng, cô nói: "Tạp chí đại chúng bên kia mỗi kỳ phát hành số lượng đến mấy triệu cuốn, các tạp chí đó có thể giúp chúng ta xây dựng thương hiệu, nếu như thế, về sau, kiểu mới mỗi một quý của chúng ta đều có thể nhờ bọn họ chụp ảnh, mặc kệ là hình trên trang bìa hay ở trang trong, đều có thể giúp chúng ta phát triển thương hiệu, tôi đã nói chuyện với chủ biên, chúng ta bên này cung cấp quần áo, bọn họ chỉ cần chụp ảnh quần áo, để tên thương hiệu của chúng ta bên dưới hình ảnh là được rồi, sản xuất nhà máy bên này cũng là như thế, bên kia chỉ cần tiếp nhận trang phục tài trợ, ở cuối phim, đề tên thương hiệu để tỏ ý cảm ơn là được..."
Lục Mạn Mạn dừng một chút: "Trước mắt chúng ta có những cơ hội như vậy, bất quá, vấn đề vẫn là thiết kế trang phục, trưởng bối của tôi nói rất đúng, phải có sự đổi mới, trình độ, sinh hoạt, mắt nhìn của tất cả mọi người hết thảy đều được nâng cao, nhưng thị trường lại theo không kịp, trong quá trình quay phim tình yêu, nhân vật nữ chính mua hơn bốn mươi bộ quần áo đều từ Sông Hương, còn không phải là do các nhà máy thiết kế trang phục trong nước của chúng ta không theo kịp xu thế hiện hành à."
Cô từ trong túi lấy ra tạp chí tuyên truyền trang phục của nhà máy, đồng thời còn mang đến một quyển tạp chí tuyên truyền trang phục của nước ngoài mà cô đã nhờ Bùi Cẩm lấy được cho giám đốc nhà máy Từ nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận