[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 385: Quan Hệ Có Đủ Sâu Sắc? @)

Chương 385: Quan Hệ Có Đủ Sâu Sắc? @)Chương 385: Quan Hệ Có Đủ Sâu Sắc? @)
Anh đọc cho cô nghe mấy bài, đêu là tin tức vê công tử nhà ai đang theo đuổi Lục nhị tiểu thư.
Lục Mạn Mạn không ngờ ngay cả báo chí Hồng Kông anh cũng không bỏ qua, vội ngồi dậy giải thích: "Anh không biết sao, người dân ở đây thích đọc báo, báo chí cũng rất nhiều, có sự cạnh tranh rất gay gắt giữa các phương tiện truyền thông báo chí lớn. Mỗi ngày bọn họ vì lượng tiêu thụ báo chí, thể nào cũng phải làm chút mánh khóe. Thực ra, mấy thứ đó đều là tin đồn thêm mắm dặm muối. Tóm lại, bọn họ có thể biến một mẩu tin tâm thường thành một loạt phim máu chó chiếu lúc 8 giờ. Báo chí bên bọn họ không chú ý nghiêm túc và thận trọng như bên chúng ta, chủ yếu là để giải trí buôn chuyện, vì vậy bất kể anh nhìn thấy gì cũng không thể tin được..."
Chu Nghiêm Phong nói: "Có chuyện này sao?"
Nghe giọng điệu nghiêm túc của anh, Lục Mạn Mạn không dám giấu diếm anh: "Đương nhiên là có, nhưng có chút phóng đại thôi."
Cô đưa tay nhìn chiếc nhẫn cưới sapphire của mình, nói: "Em vẫn đeo nhẫn, cũng đã nói với người khác rồi, em là người đã có chồng, nhưng anh cũng biết, vợ anh rất xinh đẹp, rất được người ta yêu thích, họ không nghe là lỗi của họ, anh không thể đem sai lầm này đổ lên đầu em được!" Chu Nghiêm Phong tỏ rõ thái độ, nói: "Chồng em không phải loại người không biết phân biệt đúng sai, đương nhiên sẽ không trách em, nhưng theo đuổi phụ nữ đã có gia đình thì cũng không có giới hạn rồi."
Anh có vẻ rất tức giận, lập tức nói: "Vô liêm sỉ."
Lục Mạn Mạn muốn cười lại không dám cười, che miệng nói: "Ông xã anh nói đúng, không biết xấu hổ quá rồi, nhưng sao anh có thể nói em là phụ nữ đã kết hôn, em đã kết hôn rồi chứ sao, nhưng trông em không giống phụ nữ sao?"
Chu Nghiêm Phong sẽ không làm cho cô thấy có lỗi, anh ghé vào microphone dịu dàng nói: "Mạn Mạn, trở về đi, ông xã rất nhớ em, ngày nào cũng nhớ em, khi anh nhìn thấy loại tin tức đó, mặc dù anh tin không phải lỗi của em, nhưng anh sắp điên rồi."
Anh nhẹ giọng hỏi: "Em nhẫn tâm như vậy sao?"
Lục Mạn Mạn đương nhiên không đành lòng, nhưng cô thật sự muốn ở lại thêm một thời gian, rất nhiều cô gái ở thế hệ sau trước khi kết hôn, họ cũng sẽ ra ngoài phóng túng với bạn bè một chút để từ biệt cuộc sống độc thân. Cô muốn cùng anh trải qua quãng đời thật dài, lúc sau quay về sẽ trở lại thế giới tương đối không cởi mở kia, bên cạnh anh có rất nhiều quy tắc cứng nhắc, tại sao cô không thể nhân cơ hội này thả lỏng một chút chứ?
Cô cũng không quá lưu luyến nơi này, tới ngày nhất định sẽ trở về. Cô mong anh kiên nhẫn thêm chút nữa, chỉ một chút nữa thôi.
Cô cũng nói ra sự khó xử của mình: "Không lâu trước đây đám cưới của chị gái em chẳng phải đã tổ chức rồi sao? Chị ấy và anh rể mới cưới, cậu ủng hộ bọn họ đi hưởng tuần trăng mật, qua năm mới sẽ xuất phát sau sinh nhật em, bên cạnh cậu lại không có tiểu bối nào chăm sóc."
Cô nhỏ giọng nói: "Tuy rằng ông ấy không phải cậu ruột của em, nhưng đặt mình trong hoàn cảnh của người khác, ông ấy đối xử với em tốt như vậy, em cũng nên hiếu thuận, ở bên cạnh ông ấy thêm mấy ngày nữa, đúng không anh?"
Chu Nghiêm Phong ở bên kia điện thoại nhắm mắt lại, anh không phải người keo kiệt như vậy, cô thích giao lưu, hưởng thụ cuộc sống, anh cũng cố gắng cho cô sự tự do lớn nhất, không muốn gò bó quá mức làm cô không thoải mái.
Nhưng anh hoài nghỉ, ngay từ đầu việc ông Lục gọi vợ mình đi qua là một âm mưu.
Theo như anh tìm hiểu, ông Lục không có con, dưới gối chỉ có một người con nuôi, người con nuôi này vẫn kinh doanh bến tàu, nhưng bến tàu lại do hai gia tộc lớn khác cai quản, việc kinh doanh bến tàu của nhà họ Lục yếu ớt, cũng không có tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận