[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 214: Đàn Ông Làm Việc Nhà (2)

Chương 214: Đàn Ông Làm Việc Nhà (2)Chương 214: Đàn Ông Làm Việc Nhà (2)
Lục Mạn Mạn tập trung xử lý, nghe anh nói, thản nhiên hỏi: "Cái nào tốt hơn?"
Chu Nghiêm Phong nhìn cô, cô còn có thể làm như vậy, ngoại trừ việc họ không dùng kiếm thật và súng thật, còn mấy kiểu thân mật nên có khác bọn họ cũng đã làm, anh muốn nói rằng cho dù cô có nhờ anh giúp đỡ, không có gì phải xấu hổ cả.
Vừa nói xong, Lục Mạn Mạn bèn trừng mắt nhìn anh.
Cô không thấy xấu hổ, cô chỉ cảm thấy quá kì lạ thôi, cô sống hơn 20 năm cũng chưa nhờ ai giúp đỡ chuyện này, nhưng sau khi buộc thắt lưng lại, mặc lại một bộ đồ lót sạch sẽ, cô vén chăn lên, nhìn chăn bông rồi muốn chết ngay tại chỗ.
Chu Nghiêm Phong không hề lừa cô, quả thực ra rất nhiều.
Ga trải giường và chăn đều bị bẩn, ngay cả bộ đồ ngủ của Chu Ngạn Phong cũng chung số phận.
Kỳ thực trước đây cô cũng có cảm nhận được loại chuyện này, chẳng hạn như bụng dưới có chút sưng tấy, Lục Mạn Mạn tuy rằng ra ít nhưng rất đúng ngày, lần nào cô cũng chuẩn bị trước nhưng không ngờ lần này không những đến sớm mà còn lặng lễ tới trong lúc cô ngủ, còn nhiều như thế, loang lổ khắp nơi. Dù sao đây cũng là một sự cổ.
Ngược lại Chu Nghiêm Phong cũng mừng cho cô, nhìn cô khỏe mạnh như vậy chứng tỏ việc điều dưỡng có hiệu quả.
Lục Mạn Mạn muốn cười nhưng lại không nói nên lời, ga trải giường và chăn ở tình trạng như vậy, không thể giao cho dì Điền giặt được.
"Anh giặt."
Chu Nghiêm Phong quấn cô vào chiếc chăn bông sạch sẽ, bế cô ngồi lên ghế, sau đó bắt đầu tháo ga trải giường và chăn bông ra, thay chăn sạch mới rồi bế cô về.
Để cô ngủ thêm một lát, anh cuộn chăn ga bẩn rồi đi ra ngoài, trước khi đi ra ngoài anh tắt đèn.
Căn phòng lại rơi vào bóng tối.
Lục Mạn Mạn nằm một lát rồi lại đứng dậy, mặc quần áo đi vào phòng tắm.
Đèn trong phòng tắm bật sáng, người đàn ông cúi đầu đứng trước bồn rửa, tay áo xắn lên đến cẳng tay, đôi bàn tay thon dài đang rửa sạch vết máu từng chút một.
Động tác rất nghiêm túc.
Ánh sáng rơi xuống từ đỉnh đầu, cả người anh bị bao phủ bởi ánh sáng và bóng tối mờ mịt, sống mũi của anh càng ngày càng cao, các đường nét trên khuôn mặt cũng trở nên rõ ràng và đẹp trai hơn. Chu Nghiêm Phong có một khuôn mặt rất đẹp, khác han với vẻ ngoài xa cách thường ngày, đôi môi nhẹ nhàng mím lại, đường cong nông, đôi mắt cũng dịu dàng, đó là không khí gia đình ấm áp.
Lục Mạn Mạn chợt nhận ra người đàn ông làm việc nhà đẹp trai như vậy, nhất thời không nhịn được xúc động, cô đi tới ôm lấy eo anh từ phía sau, nói với anh: "Anh thật chăm chỉ."
Khóe miệng anh cong lên: "Trước mặt vợ đương nhiên phải chủ động rồi."
Lục Mạn Mạn nhéo eo anh, nhắc nhở: "Em không phải vợ anh."
Chu Nghiêm Phong đi theo cô, tìm được lý do rất chính đáng: "Em khó theo đuổi như vậy, anh sao có thể không cố gắng hơn chứ."
"Em là phụ nữ, le ra em nên quan tâm đến mình nhiều hơn."
Anh quay người lại, vòng tay ôm lấy cô, cúi đầu nhẹ nhàng nói: "Hôn."
Đôi mắt anh như xuyên thấu cô, dịu dàng như nước, Lục Mạn Mạn đưa mặt lại gần, chờ đợi.
Chu Nghiêm Phong hôn má cô vẫn chưa đủ, trước khi buông ra anh còn hôn lên môi cô lần nữa, sau đó hài lòng quay lại, tiếp tục giặt ga trải giường và chăn bông.
Lục Mạn Mạn vẫn đang dùng thuốc bắc điều dưỡng hàng ngày, Chu Nghiêm Phong đợi đến sáng sớm cha mẹ anh ngủ dậy sẽ nói với bà cụ, trước tiên cho Lục Mạn Mạn ngừng thuốc. Luc nay dai kinh nguyet can phai dung chung với giấy vệ sinh, trước khi đi làm, Chu Nghiêm Phong gấp mấy dải giấy dày cho Lục Mạn Mạn, tìm một đai kinh nguyệt dự phòng, gói vào giấy báo rồi cho vào túi xách.
Khi đưa cô ra ngoài tòa nhà nhỏ phía Tây, anh không quên dặn cô: "Hôm nay uống thêm nước nóng, nếu thấy khó chịu thì gọi cho anh, anh sẽ đến đón em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận