[Thập Niên 80] Mỹ Nhân Nõn Nà Gả Cho Quân Nhân Mang Theo Nhãi Con

Chương 194: Đại Câu Câu (2)

Chương 194: Đại Câu Câu (2)Chương 194: Đại Câu Câu (2)
Mọi người đều biết anh đã cưới được một người vợ trẻ trung, xinh đẹp và có năng lực nhưng họ không bao giờ ngờ rằng anh, một người luôn mạnh mẽ và kiên quyết trong công việc, lại có thể làm bất cứ điều gì vợ nói. Ánh mắt của vợ anh có sức mạnh hơn cả việc kẻ thù đang chĩa thẳng súng vào thái dương.
Chà chà, không thể nói rằng thủ trưởng Chu vẫn là một người chồng nghiêm khắc.
Chu Nghiêm Phong mặc dù không phản bác lời nói của Lục Mạn Mạn nhưng vẫn bảo Tiểu Từ đi theo mình.
Thực ra anh đã hẹn trước với bác sĩ rồi. Ông ấy là bác sĩ Vương, là trưởng khoa Nội y học cổ truyền Trung Quốc, sinh ra trong một gia đình Trung y.
Đây là lần đầu tiên bác sĩ Vương nhìn thấy cô vợ xinh đẹp này của Chu Nghiêm Phong, ông phải đeo kính vào nhìn kỹ cô. Nhìn cô xong, ông không ngừng mỉm cười gật đầu sau đó vừa chào hỏi bà Chu vừa kiểm tra mạch của Lục Mạn Mạn.
Sau khi kiểm tra, ông nhìn qua và hỏi xem liệu Lục Mạn Mạn có ít kinh mỗi tháng không.
Lục Mạn Mạn quả thực gặp vấn đề này nhưng cô ấy luôn coi nhẹ và không để ý đến nó.
Bác sĩ Vương nói: "Cô ấy hơi thiếu máu, ứ đọng khí lạnh." Bà Chu vô cùng hoảng hốt.
Bác sĩ Vương vội vàng nói tiếp: "Đó không phải là vấn đề gì lớn. Nói chung hầu hết phụ nữ đều gặp phải vấn đề tương tự."
Bác sĩ Vương chủ trương dùng thực phẩm bổ dưỡng, thuốc bổ dưỡng khí đối với vấn đề sức khoẻ của Lục Mạn Mạn. Ông còn kê đơn một thuốc đặc biệt cho các vấn đề về thể chất cho cô, sau đó đề nghị cô ăn gừng và ngâm chân hàng ngày để xua tan cảm lạnh, nên tập thể dục ở mức độ vừa phải.
Bác sĩ Vương để ý rằng Lục Mạn Mạn vẫn mang tất và giày da nhỏ trong thời tiết này nên bèn nhắc nhở: "Các bạn trẻ đừng vì thời trang mà bỏ qua thời tiết."
Bà Chu thật ra đây là điều mà bà muốn nói từ lâu, đồng thời còn ám chỉ con dâu nên giữ ấm nhưng bà cũng không muốn cấm đoán cô quá nhiều. Cô gái trẻ nào mà chẳng thích làm đẹp. Chỉ là cô ấy thích làm đẹp hơn người khác. Hơn nữa, con trai bà cũng cho biết ngày nào cô cũng được xe đưa đón, cho nên vấn đề đấy không có gì quá lớn, họ mới trực tiếp bỏ qua.
Bác sĩ nói vậy thì phải cẩn trọng, bà Chu nhanh chóng chạm vào lưng con dâu: "Con nghe lời bác sĩ, lúc về nhà nhớ thay quần dài nhé!"
Nụ cười trên mặt Lục Mạn Mạn trở nên cứng đơ:
Kiếp trước chưa từng có ai bận tâm về việc cô có mặc quân dài hay không, nhưng không ngờ rằng kiếp này cô cũng không thể tránh khỏi.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, cô lấy lý do đi cửa hàng để bắt Chu Nghiêm Phong trực tiếp đưa đến Tiểu Dương Lâu.
Vừa xuống xe đã thấy kỹ thuật viên đó lần nữa bước đến.
Chị gái Lục Mạn Hương đang đứng ở cổng nói chuyện với anh ta.
Lục Mạn Mạn xách túi đi đến thì nghe anh ta nói: "Em nhớ chú ý sức khỏe, ăn uống đầy đủ vào nhé. Người gầy quá rồi đó..."
Khuôn mặt anh ta hiện rõ sự lo lắng.
Lục Mạn Mạn có chỗ không hiểu, quay đầu cười hỏi chị gái: "Chị, đây là ai vậy ạ?"
Lục Mạn Hương vội vàng giới thiệu với em gái: "Anh ấy là Từ Hòa Bình, có ghé thăm chị lần trước."
"Từ Hòa Bình, đây là em gái tôi."
Ngày hôm đó Từ Hòa Bình đã nhìn thấy Lục Mạn Mạn xông vào phòng tát Nghiêm Đại Khoan hai cái. Đây là một cô gái xinh đẹp, tính tình nóng nảy, không dễ chọc, anh ta ở trước mặt cô cảm thấy khó thở một cách khó mà giải thích, bèn chớp mắt vài cái, sau đó đưa tay ra: "Xin chào, tôi..."
Lục Mạn Mạn nhìn từ trên xuống dưới, mỉm cười ngắt lời: "Tôi biết anh, chẳng phải anh là người đã để ý đến chị gái tôi bấy lâu nay sao?" Từ Hòa Bình đỏ mặt.
Lục Mạn Hương sửng sốt: "Em..."
Lục Mạn Mạn gọi chị gái lại: "Đợi em nói với anh ta mấy câu."
Từ Hoà Bình nhìn thấy Lục Mạn Hương nhanh chóng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận